Xuyên Không, Ta Đem Theo Vật Tư Làm Giàu Nuôi Con - Chương 482

Cập nhật lúc: 2024-12-20 04:32:48
Lượt xem: 81

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Cố Tri Ý vòng khoanh hai tay ngực, kiên nhẫn : “Được , cô cái gì thì thẳng .” Bạn nhiều năm liên hệ tìm vay tiền thì cũng là chuẩn tìm vay tiền. Chẳng lẽ thật sự là vay tiền thật?

Thấy Cố Tri Ý chịu , Cố Xảo còn tưởng rằng Cố Tri Ý tha thứ cho cô nên cũng quanh co lòng vòng nữa: “Vậy Tiểu Ý ơi, quên kể cho thi đậu đại học . vấn đề là đủ lộ phí, cho nên tới đây để hỏi là thể cho mượn chút tiền ? Cậu cứ yên tâm , sẽ nhanh chóng kiếm tiền để trả cho .”

Ngoài mặt Cố Xảo nghiêm túc hứa hẹn nhưng trong lòng nghĩ như . Nhà của con nhỏ Cố Tri Ý cũng thiếu chút tiền nên chắc chắn sẽ tìm cô đòi . Trong lòng Cố Xảo lén lút phân tích.

Cố Tri Ý Lâm Quân Trạch, cũng nên cái gì cho .

Cái miệng của cô sợ là sẽ khai phá ánh sáng mới đó?

Liền cứ bình tĩnh như Cố Xảo, Cố Xảo dùng vẻ mặt chờ mong mà cô, cứ như thể ngay trong giây tiếp theo cô sẽ lập tức gật đầu đồng ý luôn .

Chỉ là......

“Không tiền, cho mượn!” Cố Tri Ý xong, liền lên xe, ôm sát lấy Nhị Bảo và Tam Bảo, vỗ vỗ bả vai của Lâm Quân Trạch.

“Về nhà.”

Lâm Quân Trạch “Ai” một tiếng, leo lên xe liền lưu loát mà rời . Để một Cố Xảo trong gió hỗn độn.

DTV

???

Cố Xảo tại chỗ tức giận đến mức đầu sắp bốc khói! Người thể như chứ?

Kẻ tiền đều keo kiệt như !!

Nhìn về phía cả nhà bọn hỏi rời , trong lòng càng thêm hận.

Nếu Cố Tri Ý như , cũng nên trách cô .

Bên Cố Xảo đang ở trong tối bí mật mờ ám vài chuyện, bên cả nhà Cố Tri Ý vui vui vẻ vẻ mà về nhà.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-khong-ta-dem-theo-vat-tu-lam-giau-nuoi-con/chuong-482.html.]

Thời điểm đang đường, Nhị Bảo còn đầu Cố Tri Ý: “Mẹ ơi, cái thím là ai thế ạ? Cảm giác .”

Cố Tri Ý cũng một nhóc còn nhỏ tuổi thế cái lời như khác , liền hỏi bé: “Sao con bảo thế?”

Nhị Bảo ấp úng trả lời , Đại Bảo ở phía , cũng thấy đoạn đối thoại của hai , liền hô: “Mẹ, đó là vì hương vị của .”

Thanh âm của Đại Bảo theo gió bay ghế , Nhị Bảo giống như là rốt cuộc chỗ nào . Vội gật đầu, phụ họa: “ đúng đúng, chính là .”

Cố Tri Ý cái ngôn ngữ trẻ thơ của hai đứa nó cho tức , rõ ràng là một đứa bé còn nhỏ như , mà cái gì là .

mà hai nhóc thật đúng hổ là song bào thai, suy nghĩ trong đầu thật đúng là độ giống cao đến tưởng .

“Hương vị của là cái gì thế, hai đứa các con đều thể ngửi ?”

Cố Tri Ý hỏi khỏi miệng, hai đứa nó ậm ừ hơn nửa ngày cũng trả lời .

Thật sự là điều vượt qua phạm vi tri thức của bọn nó, nhưng mà hai đứa nó đều rằng, còn một loại cảm giác nữa gọi là giác quan thứ sáu.

Cố Tri Ý cũng để ở trong lòng.

Về đến nhà một lúc liền bắt đầu nấu cơm, mấy ngày nay những họ hàng nên rời cũng rời gần hết.

Vào ngày mùng năm, mới sáng sớm Cố Tử Mộc đến nhà, trong tay còn đang cầm đồ vật mà Lưu Ngọc Lan khi cửa bảo nhất định đưa cho Chu Khang Đức.

Lâm Quân Trạch mở cửa , cũng ngoài ý thấy Cố Tử Mộc, liền : “Anh cả tới , ăn cơm sáng ? Vừa vặn nhà ăn luôn cùng với bọn em một chút.”

“Không cần, cần , ăn ở nhà ăn xong mới qua đây đó.”

Cố Tử Mộc vẫn cự tuyệt theo thói quen, nhưng mà vẫn Lâm Quân Trạch kéo nhà.

“Dù ăn qua thì một đường tới đây cũng sẽ thấy mệt mỏi, , buổi sáng Tiểu Ý bánh bao, ăn ngon đó.” Nói xong liền kéo trong phòng.

Loading...