Nói tóm , mấy trẻ tuổi vẫn , tuy là hiện tại đều gia đình, nhưng hề vứt bỏ tấm lòng tiến lên của . Sau nha, tháng ngày của Cố gia thể kém .
Người của hai gia đình cứ như thể là họ hàng thích của , trò chuyện về việc ở trong nhà, Đại Bảo và Nhị Bảo thỉnh thoảng ở một bên chêm chọc , đảm đương vai trò của một kẻ dở . Cái bầu khí cũng tồi.
Thời điểm giữa trưa, đám Cố Tri Ý da mặt dày ở ăn cơm. Chủ yếu vẫn là Chu Khang Đức vẫn luôn bán thảm giả bộ đáng thương, cái gì mà trong nhà mỗi ngày cũng chỉ mỗi hai cha con bọn họ, gì mới mẻ cả. Còn đứa con gái Chu Thu Nguyệt nấu cơm ăn , đau lòng cho ba ruột, chỉ mỗi ăn đồ ăn của tiệm cơm quốc doanh. Blah blah, trực tiếp cho Cố Tri Ý hết chỗ luôn.
Đi theo Chu Thu Nguyệt mua chút nguyên liệu nấu ăn, giữa trưa cô liền nấu cơm cho ông lão đại gia hỏa ăn, Chu Thu Nguyệt ở một bên phụ trách trợ thủ.
Lâm Quân Trạch thì nhóm lửa.
Chu Khang Đức Lâm Quân Trạch “hiền huệ” như , vẫn luôn nhắc mãi: Không tồi tồi, tiểu tử tiền đồ.
Giữa trưa Cố Trị Ý vài món ăn, bởi vì là đang ở nhà khác, cho nên Cố Tri Ý cũng lấy đồ vật từ trong gian ngoài.
Chỉ là ngày thường ở nhà, từ khi cái công cụ gian lận là gian , cô xuống bếp càng ngày càng ít trông thấy.
Hôm nay cảm giác chút ngượng tay, nhưng cũng may là đồ ăn vẫn lệch khỏi tiêu chuẩn.
Bởi vì nghĩ là ông lão tuổi tác cao, Cố Tri Ý cũng đồ ăn quá nhiều dầu mỡ.
Làm khoai tây sợi chua ngọt, còn gà nấu, còn cả xương sườn chưng nhuyễn, thêm một đĩa rau xanh nữa là xong .
mà Cố Tri Ý còn nấu cho bọn họ một nồi nước canh, mùa đông uống nhiều canh một chút để bồi bổ.
DTV
Chu Khang Đức vẫn là ăn khen dứt miệng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-khong-ta-dem-theo-vat-tu-lam-giau-nuoi-con/chuong-485.html.]
Tiểu Cố nếu như mà là con gái nhà ông thì thật quá, như ông mỗi ngày đều thể ăn những đồ ăn ngon miệng thế .
Thật cơm mà Chu Thu Nguyệt nấu cũng khó ăn quá như , chỉ là tự miệng của Chu Khang Đức kén chọn, mỗi Chu Thu Nguyệt nấu cơm ông đều bắt bẻ hết chỗ đến chỗ , dần dà, Chu Thu Nguyệt cũng nấu nữa.
Cái đầu của hai cha con nhà sắp vùi luôn trong chén cơm. Cũng tâm tư mà để tán gẫu cùng Cố Tri Ý, cơm nước quan trọng hơn.
Cố Tri Ý cũng thèm để ý nhiều, liền gắp đồ ăn cho mấy đứa nhỏ, còn Lâm Quân Trạch bên , gắp đồ ăn cho cô.
Đừng nữa, hình ảnh còn ...... ấm áp??
Một bữa cơm đều ăn thực thỏa mãn, chuyện dọn dẹp giao cho Chu Thu Nguyệt, rốt cuộc khách nhân cho một bàn đồ ăn to như . Cũng ngượng ngùng ném chuyện dọn dẹp sang cho cô.
Thời điểm uống khi ăn xong, Chu Khang Đức cầm một phong thư, đưa cho Cố Tri Ý.
Cố Trị Ý: Không thể nào? Cho cô tiền ?
mà cô hỏi khỏi miệng, mà chỉ dùng ánh mắt khó hiểu Chu Khang Đức.
Chu Khang Đức đem phong thư đặt ở bàn, xuống mới : “Nghe là cháu báo danh hệ tin tức ở Hoa Thanh, chú một bạn nhiều năm phỏng chừng lúc cũng sẽ về đó dạy học, đến lúc đó cháu giúp chú giao cái cho ông . Ông sẽ tự thôi.”
Cố Tri Ý nghĩ còn may là bản hỏi thật, bằng sẽ hổ. mà vẫn là hỏi: “Tên của đó là gì , điểm nhận diện đặc trưng nào ạ?”
Hoa Thanh lớn như , Cố Tri Ý cảm thấy vẫn hỏi cho rõ ràng một chút, như mới thể dễ dàng trò cho khác.
“Ông , nhiều năm gặp , phỏng chừng vẫn đang mang cái khung mắt kính của lão, họ Dương, gọi là Dương......