Xuyên Không, Ta Đem Theo Vật Tư Làm Giàu Nuôi Con - Chương 488

Cập nhật lúc: 2024-12-20 04:32:58
Lượt xem: 71

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/Vt6cHAxjv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Bác sĩ cũng đến nơi, lúc ông đang kiểm tra cho Cố Xảo, bác sĩ : “Khí lạnh , đứa bé thể sinh non, chuẩn một chút, thông báo cho nhà cô , đưa bệnh viện nhanh !” Nói xong thì thu dọn đồ đạc, rời .

bụng đưa cô đến bệnh viện. Trần Tuấn Nhân và của tin Cố Xảo sắp sinh non, Trần còn bệnh viện trong huyện thành, trong lòng bà lúc sắp tức c.h.ế.t . Cái cứ thích vẻ chứ. Sinh mấy đứa con gái còn hổ, cứ chạy đến bệnh viên huyện thành sinh? Cái mặt bao lớn?

là bé trai nên Trần chịu đựng đau lòng, cầm tiền lập tức bệnh viện.

Cố Xảo bên cũng xem như may mắn, lúc Lâm Quân Trạch vớt cô lên khiến cô ọc nước , khí lạnh nên sinh sớm, vốn dĩ đến tháng mới sinh đứa bé.

Mẹ trần bên ngừng phàn nàn Cố Xảo bậy, hại cháu trai của bà hấp thu đủ chất dinh dưỡng trong bụng nhanh chóng , một bên khác thể đau lòng nộp tiền giải phẫu.

Thật sự thế nào để nén giận ?

Nhìn sang đứa con trai rên một tiếng của . bà lôi kéo Trần Tuấn Nhân phàn nàn thêm một trận nữa.

“Trần gia chúng lập tức đời .”

“Tuấn Nhân , nếu cái thai là con gái thì lập tức trả phụ nữ về nhà , nếu là cháu trai thì miễn cưỡng giữ .”

“Dù cháu của chúng lên đại học thì cũng mất mặt, con đúng ?”

DTV

Trần Tuấn Nhân ôm đầu rơi im lặng.

Anh cái gì mà cháu trai, sinh viên đại học.

lúc trong đầu chỉ nghĩ đến một chuyện khác, chuyện từ khi Cố Xảo mang thai, bản càng nghi ngờ nhiều hơn.

Trong đoạn thời gian , và Cố Xảo kết hợp ? nhớ rõ một ...

Bên Trần Tuấn Nhân còn đang suy nghĩ miên man, Trần thấy cũng chỉ cho rằng con trai việc mệt mỏi nên đến quấy rầy. Một sốt ruột ở cửa , tới lui.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-khong-ta-dem-theo-vat-tu-lam-giau-nuoi-con/chuong-488.html.]

Cố Tri Ý bên ôm Tam Bảo trở về nhà, đường , Lâm Quân Trạch ôm lấy Tam Bảo, quan tâm hỏi thăm cô: “Vợ , em khỏe ?”

Cố Tri Ý lắc đầu.

Tam Bảo tim phổi trong n.g.ự.c Lâm Quân Trạch, cũng gì.

Tiện thể gọi cả Đại Bảo và Nhị Bảo về nhà.

Đại Bảo và Nhị Bảo thấy sắc mặt đen kịt của thì đều lựa chọn đến bên cạnh cha ruột.

Hôm nay quá nguy hiểm, giống như cọp cái núi .

Chỉ là chúng cho rằng bản cách khá xa thì thể lập tức tránh một kiếp. khi về đến nhà, Cố Tri Ý vẫn kéo hai em .

“Đại Bảo, Nhị Bảo, hôm nay các con dẫn em trai ngoài chơi đúng ?”

Hai em gật đầu.

“Vậy nếu các con dẫn em trai ngoài chơi, thể để em trai ở một , bờ sông?”

Đại Bảo và Nhị Bảo đều xoa hai tay , ai dám lên tiếng nào. Hôm nay quá hung dữ, hai em dám lời nào.

“Hửm?” Nhận ánh chằm chằm mang theo vẻ c.h.ế.t chóc từ ruột, lúc Nhị Bảo nơm nớp lo sợ, : “Mẹ, là tự Tam Bảo , bên bờ, con kéo nhưng em theo.”

“Vậy em trai chịu thì các con bên cạnh em ? Chẳng lẽ các con rằng để một em trai ở bờ sông như nguy hiểm ?”

Lúc , giọng của Cố Tri Ý kìm nặng nề.

Lâm Quân Trạch cũng ở bên trong nhà, gì đó nhưng vẫn nhịn xuống.

“Con xin , , chúng con sai !” Đại Bảo tương đối thức thời, bé nhận đầu tiên.

Loading...