Cố Tri Ý cũng nên trách chuyện lên hai đứa bé. thấy một Tam Bảo ở bờ sông và một đẩy của Cố Xảo, nếu như cô kịp thời đuổi đến nơi, hậu quả là gì, cô cũng dám tưởng tượng nữa.
Cố Tri Ý đang chuẩn nguôi giận, thấy Nhị Bảo lên án : “Thế nhưng, thế nhưng, Tam Bảo chịu , chúng con cũng cách. Mẹ cứ chúng con nhường nhịn em trai, nhưng con vẫn là trẻ con, con cũng bạn chơi cùng, con thể mỗi giờ mỗi phút đều em trai.”
Lúc bắt đầu còn , đó càng hốc mắt càng đỏ: “Mẹ, khi sinh em trai, thiên vị em trai, còn yêu con và trai nữa.” Nói xong thì lau nước mắt nước mũi lập tức chạy về phòng.
Cố Trị Ý: ... Cái là thế nào ?
Cô ngẩng đầu Lâm Quân Trạch, Lâm Quân Trạch lắc đầu, vẻ mặt của cũng bất đắc dĩ.
Cố Tri Ý Đại Bảo còn mặt, cô hỏi xem Đại Bảo cũng suy nghĩ như thế .
hỏi, Đại Bảo : “Mẹ, con xem em trai.”
Nói xong thì ngoài.
Cố Tri Ý khỏi suy nghĩ bản cô xem nhẹ hai đứa con trai lớn .
Lâm Quân Trạch thấy vẻ mặt khổ não của vợ thì bước lên ôm vai cô, : “Vợ , em vì chuyện nên chỉ cho Đại Bảo và Nhị Bảo lúc ngoài chơi đều trông coi em trai cho thật kỹ. giọng điệu của em hôm nay...
Lâm Quân Trạch còn xong Cố Tri Ý chằm chằm.
Lâm Quân Trạch vẫn kiên trì : “ giọng điệu hôm nay của em thì đúng. Bọn chúng vẫn còn là trẻ con, chúng vốn mê chơi, đến những lớn như chúng còn khó tránh khỏi lúc sai sót. Em từ từ rõ ràng chuyện với hai em Đại Bảo và Nhị Bảo, tin rằng chúng cũng hiểu. Lòng của em , chỉ là cách em đúng”
Khó khi Lâm Quân Trạch một đoạn dài như . Cố Tri Ý , tràn đầy vẻ nghi ngờ hỏi: “Vậy bình thường em thật sự quá coi nhẹ chúng ?”
Thật Lâm Quân Trạch cũng đang nghĩ đến vấn đề , Nhị Bảo đến chuyện chứng minh một việc, hai đứa bé chắc chắn cho rằng cha chỉ thích em trai, còn thương yêu chúng nữa. Anh thở dài dằng dặc, : “Vợ , chuyện dỗ dành con cái thế giao cho em .”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-khong-ta-dem-theo-vat-tu-lam-giau-nuoi-con/chuong-489.html.]
Nói xong thì vỗ bả vai Cố Tri Ý, dáng vẻ giao trách nhiệm quan trọng cho cô, đó ngoài.
Cố Tri Ý: ...
Được thôi!
Con trai thối, xem như hôm nay đây sai . Tốt nhất con đừng nắm cán!
Cố Tri Ý nghĩ như , đó cầm giấy bút , bắt đầu lời xin .
Cô tận dụng hết sức, dùng những từ ngữ hai em thể hiểu, thể là thành ý.
Sau đó lấy một đồng tiền lẻ.
DTV
Cô đến gian phòng , thử đầy cửa . Quả nhiên, bên trong khóa trái cửa.
Cố Tri Ý cũng chỉ thể lấy thư và tiền lẻ nhét qua khe cửa, đẩy trong.
Cô cửa gọi: “Đại Bảo, Nhị Bảo, cũng tự kiểm điểm . là đó chỗ , đây là thư xin của , hi vọng các con đại nhân chấp tiểu nhân, tha cho .”
Đại Bảo và Nhị Bảo thấy đồ vật nhét trong khe cửa thì sớm tò mò ghê gớm, đó xin , Nhị Bảo lập tức quên mất còn đang giận. Cậu bé lôi kéo trai chạy đến cạnh cửa, nhặt mảnh giấy đất lên.
Hai đứa chụm đầu , chăm chú nội dung giấy. Đặc biệt phía còn , đây là tiền nhận .
Lần đầu tiên thấy một khoản tiền lớn như thế, Đại Bảo và Nhị Bảo còn tức giận nữa. Nhị Bảo vẫn kiêu ngạo, hừ hừ : “Mẹ mới , chúng là đại nhân cũng cần tức giận tiểu nhân là nữa. Đại Bảo, chúng tha thứ cho nhé!”
“Ừm, tha thứ cho .
Đại Bảo cũng biểu thị đồng ý.