“Ở ngay trong trường học của chúng , , chồng đang chờ ở bên ngoài, đây nhé.” Cố Tri Ý cũng là thích nhiều, dù trong trường học nhiều nhà ở như , thể tìm cũng là bản lĩnh của cô .
Sau khi xong, cô thu dọn đồ đạc và chuẩn ngoài.
“Này, Tiểu Ý, cũng , chờ .” Hồ Tư Tuệ ở một bên vội vàng , với đuổi theo Cố Tri Ý.
Ngô Tố Vi bĩu môi, thấy Phương Nguyệt ở một bên chuyện, đột nhiên lên ôm cánh tay cô , : “Tiểu Nguyệt, chúng ngoài tiễn bọn họ .” Nói xong liền kéo theo Phương Nguyệt ngoài.
Mấy khác trong túc xá vài hai mặt , nghĩ tới hổ như , thật sự là theo tiễn , bọn họ đều tin.
Chẳng qua. Rốt cuộc cũng cho nên mấy cũng quan tâm.
Bên , Cố Tri Ý và Hồ Tư Tuệ ngoài, khi họ chuẩn đến cửa, nghĩ tới thật sự thấy Lâm Quân Trạch mang theo Tam Bảo ở nơi đó.
Hồ Tư Tuệ giống như đang xem bộ kịch vui, duỗi tay đẩy nhẹ cánh tay cô.
“Này, chồng cô mang theo Tam Bảo tới đón cô kìa.”
“Mẹ ơi, ơi.”
Tam Bảo vui vẻ hô to khi thấy Cố Tri Ý.
Cố Tri Ý vốn dĩ với bọn họ cũng chỉ là nghĩ trả lời câu hỏi của Ngô Tố Vi, nhưng cô ngờ tới Lâm Quân Trạch đến đây.
Lâm Quân Trạch cũng bước nhanh tới, chuẩn giúp đỡ Cố Tri Ý xách hành lý.
Phía Ngô Tố Vi và Phương Nguyệt đuổi theo bọn họ, khi tới liền thấy Cố Tri Ý đang ở chung chỗ với một đàn ông cao lớn. Vừa .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-khong-ta-dem-theo-vat-tu-lam-giau-nuoi-con/chuong-529.html.]
Nguyên nhân chính là đàn ông cao lớn, kể khí chất quân nhân từ xa thể cảm nhận .
Ngô Tố Vi lập tức dừng chân, ngốc ngốc Cố Tri Ý bên .
Nhìn Lâm Quân Trạch dịu dàng với Cố Tri Ý, cánh tay đang kéo Phương Nguyệt khỏi siết chặt .
Véo đến mức Phương Nguyệt đau đớn, cô tự chủ hít một .
Chỉ là Ngô Tố Vi lúc phản ứng, cô đang chằm chằm Lâm Quân Trạch. Trong lòng càng thêm ghen tị và điên cuồng: Số mệnh của Cố Tri Ý tại đến như ?
DTV
Ngôi trường cô cố gắng nỗ lực mới thể thi đậu thì Cố Tri Ý dễ dàng như . Quan trọng chính là, còn một đàn ông như . Quân hàm của đàn ông ở bộ đôi chắc chắn cũng thấp. Nghĩ , trong lòng cô càng thêm mất cân bằng.
Chẳng qua nghĩ tới cái gì đó, khi Cố Tri Ý bọn họ đang chuẩn rời , cô lôi kéo Phương Nguyệt chạy tới.
“Tri Ý, Tư Tuệ, các cô ?”
Cố Tri Ý thanh âm , khỏi trợn mắt. Không bộ ký túc xá đều cô rời ? Như thế nào? Đây gì?
Lâm Quân Trạch vợ, cảm thấy cô đáng yêu khi trợn tròn mắt. Khóe miệng khẽ cong lên.
Ngô Tố Vi đến thì thấy Lâm Quân Trạch đang mỉm , còn nghĩ rằng là bởi vì bản cô . Ngay lập tức, bước chân cô chậm , buông lỏng cánh tay đang kéo Phương Nguyệt, đưa tay vuốt thẳng mái tóc rối bù hất tung vì chạy. Lộ một nụ tự cho là ngọt ngào, : “ và Phương Nguyệt tới tiễn các cô, đúng , nhà các cô ở thế? Để giúp một chút.”
Bộ dáng vẻ khiến cho Cố Tri Ý và Hồ Tư Tuệ ghê tởm hỏng .
Người thể giống như thuốc cao bôi da chó, hổ dính tới đây?
“Ha hả, cần, cảm ơn cô, bạn học Ngô.”
Cố Tri Ý vốn nghĩ rằng nếu như , sẽ tự tìm bậc thang xuống. Ai ngờ, cô còn tự trèo lên, Ngô Tố Vi :” Không việc gì, việc gì, đều là bạn học, đúng , đây là chồng của cô , xin chào , là bạn học của Cố Tri Ý, tên Ngô Tố Vi. Anh gọi Tố Vi là . “