Cố Tri Ý tìm xung quanh một lúc vẫn thấy liền trực tiếp cao giọng hô: “Đại Bảo, Nhị Bảo.”
Hai thằng nhóc giọng của Cố Tri Ý liền lập tức chạy .
Nhị Bảo chạy tới còn ghé sát tai Cố Tri Ý thì thầm: “Mẹ, chúng nhanh lên, theo dõi chúng con, là con và trai trốn thoát đấy”. Nói xong còn trưng vẻ mặt cầu khen ngợi.
Cố Tri Ý:......
Cho nên gây trò chính là bản cô? Đây thật sự là một sự hiểu lầm mỹ lệ.
cô vẫn tò mò sang Đại Bảo, Nhị Bảo như thì hẳn là Đại Bảo chính là phát hiện . Bản cô cũng hề quá gần, tại Đại Bảo vẫn thể phát hiện nhỉ.
“Đại Bảo, con với , con phát hiện theo phía ” Cố Trị Ý tò mò hỏi.
Thật ngay cả bản Đại Bảo cũng thể trả lời . Gãi gãi đầu, rối rắm : “Mẹ, con cũng , chỉ là cảm thấy theo bọn con nên con liền lôi kéo Nhị Bảo chạy ”.
Cố Tri Ý sờ sờ đầu Đại Bảo, tên tiểu tử thúi , nghĩ tới còn sự cảnh giác cao như thế, nhưng mà như cũng , bản cô cũng thể yên tâm cho hai đứa nhóc tự học.
"Hai đứa , nhưng mà nếu còn theo bọn con thì cố gắng chạy tới nơi nhiều nhé”
“Mẹ, tại ?” Nhị Bảo khó hiểu hỏi.
Cố Tri Ý tiếp tục : “Lần các con chạy hẻm nhỏ, nhưng nhỡ may cái hẻm đó là ngõ cụt thì các con ? Không lúc đó các con sẽ chạy thoát ? Hơn nữa nếu như đối phương còn đồng bọn thì ? Chẳng là các con sẽ bắt mà sẽ hề gì ”.
“Vậy, , nếu bọn con chạy tới nơi nhiều thì sẽ cứu bọn con đúng ?” Đại Bảo cũng hỏi nghi hoặc của .
Cố Tri Ý gật đầu, : “Sẽ lớn giúp các con, nhưng nếu như thì các con cứ chạy tới vứt đồ của ......"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-khong-ta-dem-theo-vat-tu-lam-giau-nuoi-con/chuong-533.html.]
“Mẹ, như là , đây là phá hoại”. Nhị Bảo chờ Cố Tri Ý xong bắt đầu dạy bảo của .
Cố Tri Ý trừng mắt thằng nhóc một cái.
“Nhị Bảo, em xong ” Người trai như Đại Bảo lập tức kéo em trai chuẩn tìm đường chết, ngẩng đầu về phía Cố Tri Ý” Mẹ, tiếp tục ”.
Cố Tri Ý cho Đại Bảo một cái biểu tình trẻ nhỏ dễ dạy, đó : “Hai con đập hỏng đồ của khác thì đó chắc chắn sẽ cho các con rời , các con để cho bọn buôn bồi thường tiền, nếu như bọn buôn chịu bồi thường tiền là nhất”.
“Vậy, sẽ bồi thường tiền cho ?” Đại Bảo hỏi.
“ , khi nào tìm bọn con thì sẽ bồi thường tiền cho các con hỏng đồ”.
“ mà sẽ mất nhiều tiền.” Đồ tham tiền Nhị Bảo thấy nhà bồi thường tiền thì lập tức tỏ đau lòng.
Cố Tri Ý cảm thấy buồn , chuyện còn như thế nào mà con bắt đầu che chở cho tiền của nhà .
Cố Tri Ý vẫn nghiêm túc giải thích: “Mẹ tình nguyện bỏ thật nhiều tiền để thể tìm các con chứ hy vọng hai đứa bởi vì tiếc chút tiền mà xảy chuyện gì, ? Hôm nay sẽ rõ với các con, so với an của hai đứa thì bất cứ điều gì cũng quan trọng bằng”.
DTV
Hai nhóc con gật đầu, cũng nhớ kỹ lời của Cố Tri Ý.
Nhị Bảo âm thầm nghĩ ở trong lòng: Nhóc nhất định thể bắt , nếu thì quá tốn tiền, thể .
Cố Tri Ý cũng với độ tuổi của hai nhóc con nhà là thể hiểu một ít đạo lý, cho nên cũng cố gắng cho bọn họ một kiến thức cơ bản cần chú ý.
Không ở bộ đội, cũng là vì cô từng nhắc nhở nên Đại Bảo và Nhị Bảo mới xa lạ lừa mất .
Mấy con liền chuyện đùa giỡn về nhà.