Lâm Quân Trạch ở một bên trò hề nửa ngày, Cố Tri Ý chờ con mới tiến lên bóp lấy cổ Lâm Quân Trạch.
“Nhìn em như vui lắm ?”
Lâm Quân Trạch mới đề phòng Cố Tri Ý trực tiếp bóp lấy cổ, khỏi : “Anh hề em chê .”
Ngoài miệng thì như nhưng nếu nụ khóe miệng rõ ràng thế thì khả năng là Cố Trị Ý sẽ tin .
“Hừ, xem con trai em mà thèm tới giúp đỡ.” Cố Tri Ý tức giận .
“Ừm, hiện tại tới giúp em.”
Không thì hướng gió bắt đầu đổi, Cố Tri Ý vẫn hồn nhiên phát hiện: “Giúp cái gì mà giúp? Con trai cũng .”
“Đi là càng ?” Lâm Quân Trạch nhẹ giọng .
“Hửm?” Chờ khi Cố Tri Ý thấy thích hợp thì còn kịp nữa .
Vừa chú ý lúc chính tiến tới bóp cổ Lâm Quân Trạch theo thói quen thẳng lên đùi . Mới chỉ lo chất vấn nên thật chú ý tới cái động tác ái như thế nào. Chờ tới khi phát hiện định đẩy Lâm Quân Trạch kéo thẳng trong lòng ngực.
“Vợ ơi, đêm còn dài, chúng nên chút gì nhỉ?”
Cái câu chút ý vị thâm trường.
Cố Tri Ý: “Làm? Làm cái gì? Ôi trời, em buồn ngủ quá, em ngủ.”
Nói xong chuẩn nhân lúc chú ý mà nhảy xuống.
Kết quả là...
“Vận động một chút càng dễ ngủ hơn.”
Tên đàn ông chó má ! mà nghĩ tới ngày mai chơi cho nên cũng dám quá càn.
Cố Tri Ý như thể mới vớt từ trong nước , cái thật sự giống hệt như Nhị Bảo từng , tắm thêm một nữa.
Cố Tri Ý: …….
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-khong-ta-dem-theo-vat-tu-lam-giau-nuoi-con/chuong-537.html.]
Tới buổi sáng, gì ngoài ý khi Cố Tri Ý dậy muộn.
Nhị Bảo chạy đến trong phòng để gọi cô, ơi, ơi, mau dậy , mặt trời đều sắp chiếu tới m.ô.n.g !
“Nhị Bảo, để ngủ tiếp một lúc.” Cố Tri Ý bên ôm chăn lẩm bẩm .
“Mẹ, dậy nhanh lên, chậm trễ việc nhà chúng leo trường thành.”
Cố Tri Ý: Cho nên tình yêu sẽ biến mất đúng ?
Cuối cùng Nhị Bảo cho biện pháp ngủ tiếp nên Cố Tri Ý cũng chỉ thể chống lên đôi mắt mơ hồ, nhận mệnh dậy.
Chờ rửa mặt xong, Lâm Quân Trạch đem một phần bữa sáng đặt ở mặt cô.
DTV
Hừ, dừng tưởng rằng như thì cô sẽ tha thứ cho đàn ông thúi . Cô cũng thèm liếc mắt một cái mà lo ăn phần của bản .
Đại Bảo thoáng qua sắc mặt , thoáng qua ba rõ ràng chút chột da Nháy mắt hiểu!!! Khẳng định là ba ba chọc tức giận.
Cơm nước xong, Cố Tri Ý trực tiếp đặt chén ở bàn, Lâm Quân Trạch nhận mệnh liền rửa chén.
Vì thể sớm cửa một chút mà Nhị Bảo còn vén tay áo lên chuẩn giúp đỡ việc.
Cố Tri Ý thẳng: “ Nhanh sắp xếp đồ của con , chúng chuẩn xuất phát .”
Nhi Bảo lập tức bỏ ba ba, về phòng đeo cái túi nhỏ của lưng.
Cậu nhóc còn xếp túi nhỏ của mấy đồ vật linh tinh khác, thấy liền túi xếp đầy đồ .
Kết quả Cố Tri Ý thử xem , cái quái gì ? Mang theo món đồ chơi mà chơi còn , mà nhóc con còn mang theo vở? Nhị bảo thích học tập như từ bao giờ? Hình như đây cũng phong cách của Nhị Bảo .
Cố Tri Ý liền hỏi: “Nhị Bảo, con mang nhiều đồ như gì?”
“Mẹ, con vẽ trường thành thật . Đến lúc đó về nhà con sẽ cho các em trai em gái xem.”
Nghe Nhị Bảo như , Cố Tri Ý hiểu thì khỏi : “Con bỏ , hôm nay mang theo camera thể chụp hình của các con và trường thành .
Nhị Bảo camera, chính là bấm răng rắc một cái thì bản sẽ xuất hiện ở ảnh chụp. Trước đó nhà bọn họ cũng chụp ảnh gia đình . Nghe camera thì nhóc liền lấy hết giấy bút trong túi mới đeo túi lưng! Ừm, quả nhiên nhẹ hơn nhiều.