Tuy rằng, Hồ Tư Tuệ để bụng nhưng vẫn ghi nhớ lời Cố Tri Ý , hai bọn họ coi là đôi bạn chơi với ở Thanh Hoa.
Cho nên bọn họ thường xuyên như hình với bóng, Cố Tri Ý cũng nghĩ, nếu gặp gỡ chuyện gì cũng thể chăm sóc lẫn .
Phòng ký túc chỉ phòng Ngô Tố Vi. Cả hai bọn họ dính líu đến ân oán trong phòng ký túc xá 203 nữa.
Một vài ngày , trường học phát tin tức, cuối cùng Ngô Tố Vi cách nào khác nên chỉ thể xin .
Làm trò mặt tất cả giáo viên và sinh viên, phát tin xin Khâu Vân Vân và Lưu Vũ Đồng.
Mấy ngày nay đều lục tục chuyện của Ngô Tố Vi, cho nên mấy ngày đối với Ngô Tố Vi dễ chịu cho lắm. Dù đến cũng cô với ánh mắt kỳ lạ, còn nhổ nước miếng cô , tuy rằng phun , nhưng nhục nhã, nội tâm Ngô Tố Vi dần dần vặn vẹo.
Chưa kể đến những lúc với cô , còn những mối quan hệ khó khăn lắm bản cô mới trèo lên ở trong trường học . Bởi vì chuyên ai thích cô .
Có thể nghĩ, cuộc sống của Ngô Tố Vi ở trong trường học bao nhiêu dày vò, cô thậm chí còn suy nghĩ, như thế thì bằng cho cô thôi học.
cuối cùng cô cam lòng, vốn dĩ cô khó khăn mới bắt ..... danh ngạch . Cho nên, Ngô Tố Vi cảm thấy bản tuyệt đối sẽ nhận thua.
Cứ như , vài ngày yên trôi qua, mỗi khi đến thứ sáu, Lâm Quân Trạch đều sẽ về , đó tới trường học đón cô.
Hồ Tư Tuệ đều trêu chọc cô: “Lão Lâm nhà cô là sợ cô thằng nhãi nào ở trong trường học bắt cóc ?”
“Đi , là loại thích tiểu bạch kiểm ?”
Cố Tri Ý như , nhưng khóe miệng tươi từng ngừng .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-khong-ta-dem-theo-vat-tu-lam-giau-nuoi-con/chuong-579.html.]
Lâm Quân Trạch thấy Cố Tri Ý, theo thói quen đưa tay lấy cặp sách, cảm giác ba lô hôm nay chút nặng so với , hỏi: “Sao hôm nay mang nhiều sách như trở về?”
“Không thí nghiệm ? Em mang về nhà ôn tập một chút.”
Nghe Cô Tri Ý như , Lâm Quân Trạch còn một chút: “Em thông minh như còn cần ôn tập ?”
“Anh đang móc em đấy ? Dù em thông minh nhưng cũng thể xoá sạch sự nỗ lực của em chứ?”
“ đúng đúng, vợ của thông minh nỗ lực, nếu em lấy hạng đầu tiên thì thể nào nổi.”
Cố Trị Ý xong liếc mắt một cái: “Coi như còn , đúng , mấy đứa Tam Bảo về ?”
“Ừ, trở về, mấy đứa nhỏ đang ở nhà chờ em.”
Hai họ kể cho về một chuyện xảy với trong tuần , khi Lâm Quân Trạch đến Ngô Tố Vi thì nhíu mày. Anh nên điều tra một chút ?
Không Lâm Quân Trạch đa nghi, chỉ là cảm thấy thể thi đậu Hoa Thanh, hẳn là loại sẽ ăn trộm ăn cắp, đương nhiên cũng loại trừ điều kiện trong nhà , trộm chút đồ vật cải thiện sinh hoạt.
DTV
chung các trường học đều trợ cấp, theo đạo lý cũng đến nông nỗi chứ? Cơ hội đại học hiếm đến mức một bình thường thể một điều hủy hoại tương lai của như .
Tuy nhiên Lâm Quân Trạch cũng chỉ là đem nghi hoặc của bản giấu ở đáy lòng, còn cụ thể thì khi thời gian sẽ tìm bên quê quán Ngô Tố Vi điều tra mới .
Khi về đến nhà, bọn nhỏ đang chơi hăng say với mấy đứa nhóc hàng xóm, dơ bẩn.
Thời tiết nóng, mặc áo ngắn tay, cánh tay trắng nõn của Tam Bảo lộ bên ngoài cũng muỗi cắn vài nốt.
Cố Tri Ý ôm Tam Bảo trở về nhà, cũng gọi Đại Bảo và Nhị Bảo trở về. Rồi bôi kem lên tay chân của ba đứa nhỏ.