Xuyên Không, Ta Đem Theo Vật Tư Làm Giàu Nuôi Con - Chương 599

Cập nhật lúc: 2024-12-21 08:01:53
Lượt xem: 45

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Trương Hiến Trung cái hiểu cái khẽ gật đầu. Ông thấy tâm trạng phó bộ trưởng Viên đang nên nghiêng đầu đến gần, ghé mắt nội dung bên trong thư.

Với tốc độ của mắt thường cũng thể nhận thấy sự biến hóa mặt của ông .

Sinh viên thật sự là sinh viên của Hoa Thanh ?

Nếu những đề xuất chuẩn chu đáo thì đây chính là một chuyện ghê gớm.

Giờ phút Trương Hiến Trung quên mất ông mắng chửi sinh viên kiếm việc cho ông .

“Lão Trương , mang phong thư nhé! và lãnh đạo phía sẽ triển khai một cuộc nghiên cứu thảo luận. Ông tìm hiểu xem đưa phong thứ là nhân tài nào, nhân tài thế đưa đề xuất cũng tính kiến thiết. Lúc cần thiết cũng nên để đó tham dự .”

Thoáng chốc Trương Hiến Trung vốn dĩ còn suy sụp tinh thần thì sắc mặt hồng nhuận lên nhiều.

“Được , nhất định, nhất định.”

Chờ cho mấy phó bộ trưởng Viên về, Trương Hiến Trung trở văn phòng lập tức ha ha vài tiếng.

Sau đó dậy, chuẩn qua phòng phát thanh tìm bạn học vô danh .

Chỉ là lúc Cố Tri Ý đang ở nhà với mấy đứa bé.

Trương Hiến Trung đang phát thanh tìm kiếm khắp trường nhưng tìm thì lo lắng.

Ngày hôm , theo thường lệ ông đến phòng phát thanh tìm .

Các sinh viên của phòng phát thanh cũng hiểu lắm, hai ngày nay hiệu trưởng Trương cũng quá chịu khó . Chẳng lẽ mất đồ quan trọng gì ?

DTV

Cũng Trương Hiến Trung suy nghĩ như thế nào, thế nhưng phát thanh tìm mà chính là phát thanh để hỏi hôm qua ai đến văn phòng ông , trong phòng mất vật gì đó nên tìm đó đến hỏi.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-khong-ta-dem-theo-vat-tu-lam-giau-nuoi-con/chuong-599.html.]

Cố Tri Ý thấy phát thanh tìm thì mặt ngơ ngác. Chuyện thế nào liên quan đến mất đồ thế ?

Cố Trì Ý cũng sợ còn chuyện gì đó nên khi tan học cô một tiếng với Hồ Tư Tuệ, một chuyến đến phòng việc của hiệu trưởng.

Lúc , Trương Hiến Trung đang sốt ruột qua trong văn phòng.

Ông sờ lên cái đầu tính là quá rậm rạp của , khuôn mặt thì rầu rĩ. Chẳng lẽ cách của ông sai ?

Người gửi thư đến đây sợ ? Sợ ông thật sự mất thứ gì đó nên tìm đó ?

ngẫm ông thấy thể đưa những đề xuất như thế hẳn là một nhát gan.

Đang lúc ông đổi sang cách khác thì cửa phòng việc vang lên tiếng gõ.

Trong tích tắc Trương Hiến Trung khôi phục dáng vẻ nghiêm túc của một lãnh đạo, : “Mời .”

Cố Tri Ý thấy thì đẩy cửa bước trong. Cô thấy bên trong chỉ một hiệu trưởng, cửa cũng đóng mà trực tiếp vấn đề: “Hiệu trưởng Trương, chiều hôm qua, đúng là em đến văn phòng của thầy một chuyến, thầy hỏi ạ.?”

Vốn dĩ Trương Hiến Trung còn đang nghiêm túc vì tưởng rằng sinh viên việc đến tìm .

đến khi thấy Cố Tri Ý hôm qua đến văn phòng tìm thì Trương Hiến Trung bình tĩnh nổi nữa . Ông lập tức bật dậy, đó kích động ; “Em, em đến phòng việc của thầy gì?”

Khụ khụ, thể nhận thấy giọng điệu lúc của kích động, giống như lộ vẻ chấn vấn nên ông vội vàng đổi, ha ha : “Vị bạn học , em em đến phòng việc của việc gì ? Em đến khi nào?”

“Đại khái là buổi chiều lúc tan học, em đặt một phong thư bàn thầy.”

Trương Hiến Trung xong lập tức hỏi : “Những đề xuất là em ?”

Trong giọng của ông còn mang theo vẻ nghi ngờ, nhưng Cố Tri Ý cũng để ý đến, cô chỉ khẻ gật đầu.

“Vâng ạ, đúng là do em . Có vấn đề gì ạ?

Loading...