Mọi ở xung quanh đây cũng cảm thấy lạ lùng thôi, rốt cuộc thì thời điểm ban đầu còn cho rằng mấy đứa con nít cũng chỉ là tiểu đánh tiểu nháo mà thôi. Không nghĩ tới qua một hai tháng , mà hai đứa thật đúng là vẫn thể kiên trì cho tới cùng.
Chủ yếu là cái miệng của Nhị Bảo cũng ngọt, mỗi qua đều vô cùng nhiệt tình mà chào hỏi với mấy bọn họ, bên một câu ông Trương, bên một câu ông Lý, cứ thế mà chọc cho mấy cao tuổi vui vẻ cực kỳ.
Đương nhiên, Lâm Quân Trạch đối với hai em cũng là quá đỗi khắc nghiệt, cơ bản là một khi nhiệm vụ thành , thì hai đứa sẽ thể xem chơi cờ, nghĩ tới còn xem nữa.
Mới đến đây còn quá non nửa năm, mà khẩu âm khi hai đứa nó chuyện cũng lây dính chút .
Chờ đến lúc trở về nhà, thì đám Cố Tử Sâm cũng dậy hết .
Rửa tay sạch sẽ là thể ăn cơm luôn.
Cố Tri Ý buổi sáng cố ý bánh bao thịt, rốt cuộc thì ở cái niên đại , vẫn là bánh bao trắng thịt dễ ăn hơn.
Hơn nữa còn nấu thêm chút cháo, còn bánh quẩy, mấy đĩa thức ăn kèm, dù thì chủng loại cũng nhiều.
Trực tiếp cho Cố Tử Sâm xem đến hoa cả mắt luôn.
“Chị, thức ăn của nhà các chị cũng quá đó?” Cố Tử Sâm giống như là một tên hiểu việc đời mà lời cảm thán.
Mắt Cố Tri Ý trợn trắng lên, : “Thức ăn nhà chị cũng chỉ là chuyện ngày một ngày hai, em bây giờ mới đấy ?”
“Hắc hắc hắc, em đây còn đang kinh ngạc ?”
Cố Tử Sâm đương nhiên là rằng thức ăn của nhà chị vẫn luôn tồi.
Mấy đơn giản mà ăn xong cơm sáng, Cố Tử Sâm liền là dạo xung quanh, thuận tiện gửi một bức điện báo về cho nhà luôn.
Tối hôm qua bởi vì quá muộn , cho nên liền quyết định là nữa.
Ngày hôm nay, sáng sớm, Cố Tử Sâm nhớ tới liền nghĩ đến chuyện gửi điện báo, thuận tiện cũng xung quanh đây xem thử xem, quen đường lối một chút.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-khong-ta-dem-theo-vat-tu-lam-giau-nuoi-con/chuong-644.html.]
DTV
Dù thì tối hôm qua cũng đen thui thùi lùi, Cố Tử Sâm cũng quanh đây cuộc cái nào cái nào.
“Vậy em gái mang em út ngoài dạo đây nhé.”
“Được, tiền đó ?” Cố Tri Ý còn quá yên tâm mà hỏi một câu.
Sợ Cố Tri Ý nhét tiền cho, Cố Tử Lâm trực tiếp kéo lấy Cố Tử Sâm chạy luôn.
Vừa chạy trả lời: “Có, , bọn đây ha.” Vừa dứt lời, chạy đến thấy ảnh nữa.
Làm cho Nhị Bảo mới buông bát cơm xuống tức giận, lên án : “Mẹ, xem các của con chạy nhanh như cơ chứ, con còn đang cùng với bọn họ nữa mà.”
Cố Tri Ý , cô đương nhiên là Cố Tử Lâm vì cái gì chạy nhanh như .
mà vẫn cùng với Nhị Bảo: “Không việc gì, các của con chỉ ở xung quanh đây thôi, các con ngoài là thể đuổi theo kịp bọn họ đó.”
Nói xong Đại Bảo và Nhị Bảo cũng đều ngoài, chỉ Tam Bảo là vẫn còn ở bên Cố Tri Ý, vẫn luôn chằm chằm Cố Tri Ý.
Cố Tri Ý còn cảm thấy kỳ quái, đứa nhỏ ngày thường thích nhất chính là dính lấy hai trai của nhóc ?
“Tam Bảo, con chơi với các trai thế?”
Tam Bảo tiến lên ôm lấy Cố Tri Ý, khuôn mặt tươi ngọt nịm: “Không , con cùng chơi với em gái.”
“Em gái? Em gái ở nơi nào cơ?”
Cố Tri Ý càng ngày càng thể hiểu nổi cái thứ ngôn ngữ trẻ thơ của Tam Bảo.
Ai mà vẻ mặt của Tam Bảo ngây thơ mà chỉ chỉ bụng của Cố Tri Ý, : “Mẹ, em gái liền ở trong nha.”
Cố Tri Ý cúi đầu xuống cái bụng phẳng lì của .
“Em gái?” Cố Tri Ý hoài nghi hỏi khỏi miệng.