Xuyên Không, Ta Đem Theo Vật Tư Làm Giàu Nuôi Con - Chương 690

Cập nhật lúc: 2024-12-22 00:41:00
Lượt xem: 71

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

mà mùa đông đúng là xe lửa cũng hơn một chút, nhưng vì thời tiết lạnh, cửa sổ xe đều đóng cho nên bí bách.

Sau khi Lâm xuống liền ngó khắp nơi cùng với Lưu Ngọc Lan. Dù thì đây cũng là đầu tiên xe lửa cho nên cũng giống như con nít , luôn tràn ngập tò mò đối với đồ vật xung quanh.

Không bao lâu tiếng xe lửa ầm ầm vang lên. mấy me Lâm một hồi cũng xuống ở chỗ của .

Mấy vặn ở chung một toa tàu, khác, như cũng thể chăm sóc . Chủ yếu đều là một nhà, cũng cần chú ý nhiều thứ quá.

Xe lửa chuẩn chạy, Lâm Quốc Đống còn ở ngoài cửa sổ, phất phất tay với mấy Lâm.

“Trở về trở về .” Mẹ Lâm ở xe lửa còn phất tay với Lâm Quốc Đống ngoài cửa sổ.

Chờ đến khi thấy bóng dáng của Lâm Quốc Đống nữa, Lâm mới trở chỗ .

Cố Tử Lâm bên mới cầm bình gốm sứ rót nước, Cố Tử Sâm cũng giúp đỡ.

Lúc đúng là ít . nhưng mà hầu hết đều ở chỗ , thâm chí còn ở ngay lối nhỏ bên cạnh.

Hai xuyên qua ở lối nhỏ trong đám , thật vất vả mới đến nơi múc nước, mỗi rót hai bình nước thật đầy trở về.

Lúc thời tiết lạnh, uống chút nước ấm cũng ấm áp hơn một chút, buổi sáng đều ăn no xong mới , lúc thật cũng đói bụng, cho nên của hai nhà cũng chỉ ở xe lửa tán gẫu.

Thuận tiện ngắm phong cảnh bên ngoài.

mà bền mỗi ngày buổi sáng đều một lớp sương mù thật dày bám các cây, phong cảnh thật cũng đúng.

Tới giữa trưa, đều lấy thức ăn mà chuẩn .

Bởi vì là mùa đông, sợ thức ăn hư, cho nên cầm theo ít đồ ăn.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-khong-ta-dem-theo-vat-tu-lam-giau-nuoi-con/chuong-690.html.]

Có bánh bột ngô, thịt, còn bánh gạo.

DTV

Thế hệ liền nghĩ mang thêm một chút thức ăn, đến lúc đường cũng thể tiết kiệm ít tiền, cần lãng phí tiền ở xe lửa.

Người của hai nhà bỏ đồ ăn , dứt khoát liền đặt chung một chỗ với cùng ăn, cũng so đo quá mức rõ ràng.

Giữa trưa ăn mấy cái bánh bột ngô đơn giản, buổi sáng khi khỏi nhà, Lâm còn luộc mấy quả trứng gà, cũng chia cho mỗi một quả để ăn.

Bữa ăn bánh bột ngô trứng gà, cho nên nghẹn, vì em Cố Tử Lâm còn lấy nước uống vài mới ăn xong bữa ăn khô cằn .

Giữa trưa liền ở chỗ buổi sáng nghỉ ngơi.

Hành trình của mấy vẫn vô cùng buồn tẻ, mấy lớn tuổi ngày thường cũng đều quán việc nhà nông, mấy ngày đều xe lửa, cũng việc để .

Không việc gì cũng chính là vài bước lối nhỏ bên cạnh, mấy sớm nghẹn hỏng .

Lúc , liền thấy cha Lâm đang tự giễu : “Ông xem, của chúng đều là lao động, khó khăn lắm mới nhàn hạ, mà bây giờ cảm thấy quen?”

“Chao ôi, còn như , việc gì xuống đất việc cảm giác gân cốt đều lung lay , mới rảnh rỗi một chút, đúng là chỗ nào cũng đều cảm thấy dễ chịu.” Bên Cố Khôn cũng tỏ vẻ tán đồng.

Hai chuyên phiếm một lúc, đến chuyên trồng trọt.

Mẹ Lâm ở bên còn đang phun tào với Lưu Ngọc Lan.

“Bà xem, hai đúng là hưởng phúc. Như thật đó, bây giờ cũng cần lo lắng đến chuyện trồng trọt nữa, thế mà vẫn thể thả lỏng vui chơi cho thoải mái?”

“Chẳng lẽ .”

Hai , công việc hàng ngày chính là lo liệu việc nhà, nấu cơm đó, ước gì thời gian nghỉ ngơi đó.

Bây giờ khó lúc rảnh rỗi, hai cũng nghĩ nhọc lòng những chuyện khác nữa.

Loading...