Xuyên Không, Ta Đem Theo Vật Tư Làm Giàu Nuôi Con - Chương 691

Cập nhật lúc: 2024-12-22 00:41:02
Lượt xem: 57

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/Vt6cHAxjv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

mà lộ trình Bắc Kinh đúng thật là buồn tẻ, đến thời gian về mấy già cũng đều bắt đầu rời khỏi ghế . Vừa gặp ai đó liền chuyện phiếm vài câu, cũng dễ ngóng tin tức bên ngoài. Cũng coi như là tìm một chút việc g.i.ế.c thời gian cho đỡ chán.

Mấy qua tết nguyên tiêu mới đến Bắc Kinh, lúc đều tới tháng 3.

Trước khi xuống xe, Cố Tử Lâm đoán cho nên bảo mấy lớn tuổi mặc áo khoác .

Bây giờ, mới xuống khỏi xe lửa, gió ở Bắc Kinh thổi qua khuôn mặt đến mức đau rát.

Trên mặc nhiều đồ như ngược cũng cảm thấy lạnh lắm, nhưng thời tiết, đúng thật là lạnh hơn nhiều so với Triều thị bên .

là, Bắc Kinh cũng lạnh thật đó!” Lưu Ngọc Lan cảm khái .

DTV

“Mẹ , hôm nay vẫn còn tuyết rơi đó, ngày tuyết rơi còn lạnh hơn nữa cơ.” Cố Tử Sâm rụt cổ, lớn tiếng .

“Đi . Đi cho ấm áp một chút.” Cố Tử Lâm tiếp đón bên trong .

Mấy đều bao lớn bao nhỏ, chen , một hồi lâu mới đột phá vòng vây, tìm một nơi tránh gió thả hành lý xuống.

“Ôi chao, chỗ cũng nhiều đó nha!” Cha Lâm cảm thấy còn may mà bản ông ngày thường luôn việc, nếu thì đúng là chút ăn tiêu.

”Ai ai ai, con thấy rể con . Anh rể, ở đây. “Cố Tử Sâm buông hành lý xuống liền bắt đầu đông tây, thấy Lâm Quân Trạch ở bên ngoài trạm dừng chân. Dùng sức nhón chân, khua khua đôi tay.

Lâm Quân Trạch cũng thấy đoàn bên , nhấc chân về phía bên .

“Cha, , một đường vất vả.” Lâm Quân Trạch chào hỏi hai bố hai bên, chào hỏi Cố Tử Lâm.

Thấy trạng thái của cha hai nhà đều vẫn , trong lòng cũng liền an tâm.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-khong-ta-dem-theo-vat-tu-lam-giau-nuoi-con/chuong-691.html.]

“Không vất vả vất vả, chính là ở đây thật nhiễu .” Cố Khôn ha hả .

“Vâng, chúng thôi, con gọi xe ở bên ngoài.” Lâm Quân Trạch xong liền nhấc hành lý lên, tự cầm bọc lớn ở phía để mở đường.

Mấy theo phía Lâm Quân Trạch khỏi ga tàu hỏa đến chỗ xe chờ sẵn ở bên .

Bây giờ Bắc Kinh ít bắt đầu lái xe ba bánh kiếm khách, đừng , việc ăn cũng tệ lắm .

Bên hai chiếc xe chờ từ sớm, thấy đoàn Lâm Quân Trạch tới nơi, cũng là nhiệt tình tiến lên giúp đỡ cầm hành lý, nhiệt tình vô cùng. Mẹ Lâm vẫn luôn “Không cần cần.”

Cũng may bởi vì thời tiết lạnh, cũng nhiều lời, liền lên xe.

Mọi cũng cảm thấy mới mẻ với xe ba bánh đón khách , xung quanh đều bao kín , chỉ để một cái cửa để .

Mấy Lâm cũng là khi lên xe xong mới ngắm cảnh xung quanh.

Trấn nhỏ của bọn họ đúng là thể nào so sánh với cảnh ở đây.

Mấy xe liền bắt đầu thảo luận với về cảnh sắc xung quanh. còn cả những kiến trúc hai bên đường nữa.

là phồn vinh hơn nhiều so với quê hương của bọn họ.

Bây giờ mới là cảm giác đúng là đặt chân lên đất ở Bắc Kinh .

Người lái xe cũng nhiệt tình, còn lớn tiếng tán gẫu với ở phía , giới thiệu một ít đặc sắc ở xung quanh đây.

Ví dụ như nơi cái gì ăn ngon, bên qua chính là công viên gì đó...

Trên đường tuy gió lạnh thổi , nhưng bởi vì mấy đều mặc áo khoác dày, hơn nữa tới Bắc Kinh, trong lòng cũng cảm thấy nóng rục, cho nên cũng cảm thấy lạnh lắm.

Loading...