Thuận tiện cũng chuẩn nước sạch cho Lâm Quân Trạch, vì sợ vết thương Lâm Quân Trạch nhiễm trùng nên vẫn nên chú ý vấn đề sạch sẽ.
"Chị dâu nghỉ ngơi , để !" Cương Tử thu xếp cho Lâm Quân Trạch xong, lên nhận lấy khăn mặt chuẩn lấy nước. Thế nhưng Cố Tri Ý từ chối.
"Không việc gì , vặn cũng lau cho sạch sẽ một chút."
DTV
Lúc Lâm Quân Trạch mới mở miệng: "Vậy để Cương Tử cùng với em ! Anh ở đây cũng cả, em cẩn thận một chút."
Thế là cuối cùng Cương Tử cũng cùng lấy nước với Cố Tri Ý. Sau khi cơ thể lau sạch sẽ, cô cảm thấy vô cùng dễ chịu, đó cầm khăn mặt giặt . Lúc Cố Tri Ý Cương Tử lấy nước xong .
Hai trở giường của Lâm Quân Trạch. Lúc đang chuyện với một đàn ông trung niên ở giường sát vách, Cố Tri Ý thấy cũng quấy rầy họ. Lâm Quân Trạch thấy Cố Tri Ý trở về nên tạm dừng cuộc chuyện , sang giới thiệu với đàn ông trung niên .
“Đây là vợ của cháu, họ Cố.” Nói xong, về phía Cố Tri Ý: “Đây là chú Dương, là cùng quê với chúng .” Cố Tri Ý lên tiếng chào: “Chào chú Dương!” Chú Dương cũng nhẹ gật đầu với Cố Tri Ý.
Sau đó ông và Lâm Quân Trạch tiếp tục cuộc chuyện đó. Cố Tri Ý đưa khăn lau mặt cho Lâm Quân Trạch, còn cô đến một bên khác xuống giường.
Vừa , Cố Tri Ý cứ tùy tiện đặt hành lý lên giường, nên lúc cô tranh thủ xếp gọn , một vài thứ nhét xuống giường, một thứ thể dùng thường xuyên thì đặt bên ngoài, tiện lợi cầm lên sử dụng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-khong-ta-dem-theo-vat-tu-lam-giau-nuoi-con/chuong-70.html.]
Ngồi xe lửa trở về hơn khi Cố Tri Ý một đến đây. Tuy nhiên cái mùi hỗn tạp khó chịu vẫn thỉnh thoảng thổi qua, nhưng cũng cô buồn nôn như .
Mà bên hẳn là toa chuyên dụng cho các cán bộ, nên xung quanh tương đối sạch sẽ, và yên tĩnh hơn nhiều.
Lâm Quân Trạch cầm lấy khăn mặt Cố Tri Ý đưa cho, tùy tiện lau qua một lượt. Cương Tử ở trong quân đội quen nên chỉ giường cùng với Lâm Quân Trạch, họ chuyện phiếm.
Trong lúc họ đang chuyện với , Cố Tri Ý mới thì chú Dương là giáo sư đại học, trong thời gian đặc thù , ông giao nhiệm vụ đến nông thôn. Gần đây một tin tức truyền rộng rãi, nhà nước điều một giáo sư trở về thành phố, mà chú Dương chính là một trong đó.
Cố Tri Ý cũng ngờ cơ hội nắm bắt thông tin về kỳ thi đại học sắp tới, nhưng nghĩ thì cảm thấy cũng hợp lý, thực hành chính sách, chắc chắn cần đến một học giả trở thành phố .
Quốc gia phát triển nhất định xem trọng tri thức, phát triển nhân tài diện, góp nhặt từng viên gạch để kiến thiết đất nước.
Lần , chú Dương trở thành phố còn thể đoàn tụ với gia đình, tâm trạng ông vô cùng kích động. Khi Lâm Quân Trạch là quân nhân, ông còn vô cùng cảm khái thốt lên một câu với họ: “Xem ánh sáng sắp soi sáng đến .”
Cố Tri Ý sớm muộn gì kỳ thi đại học cũng sẽ khôi phục , nhưng mấy Lâm Quân Trạch hề . Vì trong lúc trò chuyện với chú Dương, Cố Tri Ý cũng vô tình cố ý hỏi thăm những thông tin liên quan đến một chính sách đề thi.
Chỉ là chú Dương về thành phố cũng khá đột ngột, nên tin tức ông nắm cũng nhiều, liên quan đến việc cuộc thi đại học sắp tới khôi phục , bản ông cũng dám chắc.