Xuyên Không, Ta Đem Theo Vật Tư Làm Giàu Nuôi Con - Chương 719

Cập nhật lúc: 2024-12-22 00:42:23
Lượt xem: 29

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Đối phương thấy tình huống nên chuồn , chỉ là cuối cùng vẫn bại bởi hằng năm ở bộ đội như Lâm Quân Trạch.

“Không , đồng chí, đuổi theo chúng cái gì?”

Người đàn ông cầm đầu chút bất đắc dĩ hỏi, tựa hồ khó lý giải hành vi của Lâm Quân Trạch.

“Các chuyên gì chột thì việc gì sợ?” Lâm Quân Trạch hai vẻ mặt nghiêm túc .

Vừa hề dễ chọc, hai ha ha, vội hỏi: “Vậy vị đồng chí , chuyện gì ?”

Lâm Quân Trạch đứa trẻ phụ nữ ôm trong ngực, : “Đây là con của hai ?”

“Bằng thì của ai?” Người phụ nữ lắp bắp.

“Cho thử xem.” Nói lên xem đứa trẻ một cái, thật chỉ cần xác định xem cánh tay đứa nhỏ cái bớt nào nhưng đàn ông vội chặn phụ nữ.

“Không chứ đồng chí, kỳ quái như ?” Người đàn ông hoài nghi Lâm Quân Trạch.

Lâm Quân Trạch chính tùy tiện lên như lắm nên chỉ thể lấy giấy chứng nhận của .

“Bộ đội.”

Đối phương kề sát thoáng qua, nghĩ tới thật đúng cho nên hai đó liếc mắt một cái, đó chút tình nguyện đẩy đứa bé .

Lâm Quân Trạch thoáng qua cánh tay đứa bé, bớt. Điều là kỳ quái. Rõ ràng vẻ mặt hai là khẩn trương, chẳng lẽ....

Sau khi Lâm Quân Trạch hỏi tin tức về phận của hai xong thì nhanh chóng trở về bệnh viện, chỉ là chung quy vẫn là chậm một bước. Người bên cũng thuận lợi rời nên Lâm Quần Trạch cũng chỉ thể bất lực trở về.

Cố Tri Ý thấy biểu tình của Lâm Quân Trạch là chuyện thuận lợi. Quả nhiên Lâm Quân Trạch tiến lắc lắc đầu với Cố Tri Ý.

Cố Tri Ý cũng hiểu, Lưu Ngọc Lan còn chút buồn ngủ nhưng vẫn trông hai đứa cháu ngoại. Đặc biệt là ở cái thời gian mấu chốt khi mới xảy chuyện khiến Lưu Ngọc Lan càng trông hai đứa cháu nhỏ.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-khong-ta-dem-theo-vat-tu-lam-giau-nuoi-con/chuong-719.html.]

“Mẹ, nghỉ ngơi , để con là .” Lâm Quân Trạch lên với Lưu Ngọc Lan.

“Được, vất vả cho con , tới tuổi đúng là tinh thần.” Lưu Ngọc Lan xong thì về giường ngủ.

Chờ khi Lưu Ngọc Lan Lâm Quân Trạch mới ghé sát bên cạnh Cố Tri Ý để .

“Con dời , lúc ngoài gặp một đôi chút đáng ngờ, đuổi theo mới phát hiện , phỏng chừng nhóm dùng kế điệu hổ ly sơn đó.”

Cố Tri Ý nghĩ tới còn chuyện .

“Hai trông như thế nào, còn nhớ rõ ?”

“Ừm, nhớ, nhưng mà đoán chắc là do dùng tiền mời đến chứ đào cái tin tức gì cả.” Lâm Quân Trạch .

DTV

Lúc cũng camera gì đó, biển mênh m.ô.n.g tìm một đứa trẻ cũng dễ dàng gì? Cố Tri Ý cũng chỉ thể thở dài một .

“Chuyện chúng cũng , còn thì tìm xem bệnh viện lưu hồ sơ của sản phụ cùng sinh con lúc đó .”

Hiện tại cũng chỉ thể tới đây.

Bên Ngô Anh Tử vẫn còn đang , chỉ là hiện tại đổi thành nhỏ giọng nức nở.

Hai mắt vô thần chằm chằm lên trần nhà, cứ thẳng tắp như , cái buổi tối nếu như mà cẩn thận thấy chừng khi dọa cho nhảy dựng lên.

Cố Tri Ý thấy hiện tại cũng thể đổi chuyện cho nên nhờ Lâm Quân Trạch chú ý chút tình huống của sản phụ .

Nếu... Vẫn thể trở về , phỏng chừng là đứa trẻ nhà cô thông đồng với bác sĩ trong bệnh viện mang .

“Ngủ , còn ở đây mà.” Lâm Quân Trạch dịch chăn cho Cố Tri Ý, nhẹ giọng .

ở đây nên Cố Tri Ý cũng yên tâm hơn nhiều, nên an tâm nhắm hai mắt .

Loading...