Lúc Trần giáo sư tới còn mang theo ít đồ ăn, Lưu Ngọc Lan cũng mới thấy khi Trần giáo sư , bên trong thế nhưng con một hộp sữa bột.
"Con xem, Trần giáo sư quá khách khí. Sữa bột quý như thế nào chứ? Đến lúc đó con trả về , hiện tại mấy nhóc con vẫn còn b.ú nên uống tới cái ." Hiện tại sữa bột như nmày khó mua cho nên Lưu Ngọc Lan thấy sữa bột là Cố Tri Ý mang về trả cho Trần giáo sư.
Còn một ít trái cây, mà trái cây lấy còn tính nhưng rsữa bột thì thể nhận.
“Mẹ, trả Trần giáo sư cũng nhận, nữa, đây là sữa bột cho trẻ con, Trần giáo sư lấy về nhà cho ai uống chứ?”
Cố Tri Ý thấy hộp sữa bột là phỏng chừng cũng là nhờ mua, chắc cũng chuẩn từ lâu.
Mà trả đồ về cũng .
“Vậy, chúng tặng cái gì đó?”
DTV
Lưu Ngọc Lan ngoài xem thử xem nhà còn thứ gì thể đáp . Cố Tri Ý bất đắc dĩ lắc lắc đầu, chẳng lẽ thêm chút tiền tiền nhà?
Bên nhà họ Lâm bên thì Lâm Thúy Vân cũng sắp sinh cho nên cha Lâm ở lâu lắm cũng về hết. Nên cô nghĩ lúc hai đứa nhỏ đầy tháng nên định đãi mấy bàn tiệc, đến lúc đó cũng coi như tiệc chia tay với mấy ông bà.
“Vợ lão tứ, đến lúc đó chắc con cũng tìm một giúp đỡ chứ? Nếu mấy đứa nhóc còn nhỏ một con cũng chăm sóc tận tụy .” Mẹ Lâm chút lo lắng .
“Không việc gì , gần đây con đang tìm một tương đối đáng tin cậy giúp đỡ chăm sóc mấy bé một đoạn thời gian.” Cố Tri Ý .
Hơn một tháng ở cữ , ít nhiều cũng đều do hai là Lâm và Lưu Ngọc Lan chăm sóc.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-khong-ta-dem-theo-vat-tu-lam-giau-nuoi-con/chuong-730.html.]
“Vậy ? Nếu để cho ông bà thông gia về , ở nơi giúp con chăm sóc mấy đứa con?” Lưu Ngọc Lan dự tính của bà.
mà Cố Tri Ý lắc đầu, cô Lưu Ngọc Lan ; “Không việc gì, , cứ về , nơi con thể chăm sóc .”
Kỳ thật Cố Tri Ý cũng mệ vất vả như , chăm sóc trẻ con vất vả như thế nào cô đều hết. Cho dù trẻ con ngoan như thế nào nữa, ngày nào cũng chăm sóc trông nom cũng nhẹ nhàng bằng việc ở nhà xuống đồng việc .
Cho nên Cố Tri Ý vẫn từ chối.
Nghĩ tìm xem gần đây dì nào đáng tin cậy giúp chăm sóc một đoạn thời gian , bằng như cũng biện pháp . Chính cũng việc học mà Lâm Quân Trạch bên cũng dành thời gian .
“Được, con dự tính của riêng là , chúng chờ con tìm thì , tránh cho tới lúc đó con luống cuống tay chân. Mẹ Lâm .
Bọn Cha lâm thật cũng về nhà nhưng tình huống bên của Cố Tri Ý, còn bên nhà xưởng xác thật cũng cần . Cho nên cũng chỉ đành đợi Cố Tri Ý tìm giúp chăm sóc con cái xong bọn họ mới về.
“ đúng đúng, cứ như cha con , tìm bọn về cũng yên tâm hơn chút.”
Cố Tri Ý cũng từ chối cho nên chuyện cứ quyết định như .
Sau đó Cố Tri Ý bắt đầu tìm kiếm một thích hợp. Dù trong nhà hai đứa nhỏ cho nên gánh nặng, tìm đáng tin cậy chăm sóc thì Cố Tri Ý vẫn yên tâm.
Lúc , mấy lớn ngoài mua đồ ăn cũng hỏi thăm, nghĩ tới thật đúng là hỏi thăm một . Người ở ngay bên cạnh nhà bọn họ nhưng mà ngày thường ít khi chạm mặt cho nên cũng quen thuộc.
mà vẫn gặp mặt nhàu vài , Lưu Ngọc Lan về nhà như thì Cố Tri Ý cũng nhớ tới một như .
Người đàn ông trong nhà tham quân ngũ đó bất hạng hy sinh, hiện tại cũng chỉ mới ba mấy tuổi, một nuôi một đứa con trai. Ngày thường tuy chính phủ trợ cấp nhưng cuộc sống sinh hoạt vẫn vô cùng túng quẫn. Con trai lớn hơn Đại Bảo 1 tuổi. Là một nhóc thẹn thùng, ngày thường cũng ít khi chơi cùng với đám trẻ con xung quanh đây.