“Nếu thì thấy ông đây là phúc, ông xem các cháu nội của ông đầy cả sảnh thế , náo nhiệt bao nhiêu.”
Giáo sư Trần chuyện với cha Lâm cũng nhiệt tình, quan hệ của hai giống như gần gũi hơn ít.
Không , nên lúc hai họ cũng bắt đầu trêu chọc .
“ . . Còn bên ông thế nào ?” Cha Lâm cũng quan tâm hỏi về tình hình của giáo sư Trần.
DTV
“ , hôm nay cũng với một tin, qua mấy ngày nữa thì sẽ xuất ngoại, con trai sẽ đón .” Nói xong lời , giáo sư Trần cũng cảm khái.
“Vậy là , đến lúc đó cũng con cháu gần bên, nên hưởng phúc .” Cố Khôn . Ông nâng ly rượu lên kính giáo sư Trần một ly.
“ , đúng !”
“Chúng cũng sắp về thành phố Triều . Lần gặp cũng thể là lúc nào.” Khó khi cha Lâm cũng xúc động.
Có lẽ là do đến cái tuổi , những năm , đường ai nấy , gặp tiếp theo cũng là khi nào.
“ .” Giáo sư Trần gật đầu, mấy lớn tuổi cảm khái.
“Ôi, cha, giáo sư Trần, quốc gia của chúng phát triển thì chuyện gặp mặt sẽ dễ dàng hơn ?” Cố Tri Ý hóa giải bầu khí .
“ , đúng .” Mẹ Lâm .
Lúc ngược bầu khí hơn nhiều .
Lại thêm mấy đứa bé bầu khí ở đây sôi động hơn, cả chủ và khách một bữa cơm vui vẻ.
Cơm nước xong xuôi thì cùng uống với , lúc họ mới hỏi đến khi nào mấy Lâm trở về nhà.
“Chắc là ngày sẽ trở . Chúng đến bên cũng hai tháng , nên trở về .” Chủ yếu là mấy cha Lâm lo lắng trở về để kịp mùa thu hoạch.
Cộng thêm việc vợ của Lâm lão tam cũng sắp sinh, Lâm thể ở đây lâu hơn nữa.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-khong-ta-dem-theo-vat-tu-lam-giau-nuoi-con/chuong-738.html.]
“Tốt lắm, thì chúng ở đây chúc thuận buồm xuôi gió nhé!” Hứa Bội Vân .
Bởi vì liên quan đến Cố Tri Ý nên gần đây mối quan hệ giữa hai nhà gần gũi hơn ít.
“Được , chúng cũng hoan nghênh nếu dịp thì đến thành phố Triều của chúng chơi.” Lưu Ngọc Lan , lời mời .
Sau khi đều trở về. Cố Khôn mới chuyện với Cố Tri Ý: “Con xem mua vé xe lửa gần nhất giúp chúng , hai ngày chúng sẽ thu dọn trở về bên luôn.”
“Vâng ạ. Cha , xem còn cần mua thứ gì thì với con. Lần trở về sẽ ai cùng với , mà đồ đạc xách theo thì nhiều lắm nên vẫn nên gửi về thì hơn, tránh cho cầm quá nhiều đồ đường .”
“Ôi, mấy cái thì bao nhiêu , cần gì lãng phí gửi bưu điện gì?” Lưu Ngọc Lan đồng ý .
Mấy khác cũng nghĩ . Mọi đều quen thuộc với việc là nông dân nên mấy việc nặng nhọc thế , ngược họ cũng để trong lòng.
“Được , , đến lúc đó sẽ để vác về .” Cố Tri Ý cũng chỉ thể đồng ý.
“Ông bà ơi, vặn là ngày nghỉ của chúng cháu, chúng cháu dẫn chơi nha!” Nhị Bảo nhiệt tình đề nghị.
“Được , Nhị Bảo dẫn chúng chơi nhé!” Cha Lâm cũng mất hứng.
Sau khi xong thì Cố Tri Ý cũng bắt đầu chuẩn chút ít.
Hai ngày tiếp theo đó, ba đứa bé dẫn mấy ông bà cụ xung quanh dạo chơi.
Hiện tại Đại Bảo lớn lên. mà càng lớn tính tình của Đại Bảo càng trầm tĩnh. tính cách cũng càng ngày càng chững chạc.
Còn ? Lúc ngoài chơi, bé đều thu xếp cho mấy ông bà và các em rõ ràng.
Có đôi khi Cố Tri Ý còn tránh khỏi bội phục Đại Bảo.
Nhị Bảo và Tam Bảo thì phụ trách duy trì bầu khí sinh động .
Mấy đứa bé ở trong nhà Hà Thúy trông giúp, mấy ngày nay chị cũng dần dần quen tay .
Chủ yếu cũng là do hai đứa khá ngoan ngoãn, cơ bản chỉ ăn với ngủ.