Câu Nhị Bảo chính nhóc còn thấy cảm động càng miễn bàn tới bà già như Cố Tri Ý.
Không nghĩ tới Nhị Bảo ngày thường tim phổi hôm nay thể lời như .
Vẻ mặt Cố Tri Ý vui mừng sờ sờ đầu Nhị Bảo, : “Yên tâm , hiện tại cảm thấy vẫn , nhưng mà nếu Nhị Bảo đồng ý giúp đỡ thì vẫn vui vẻ.”
Nhị Bảo Cố Tri Ý như thì càng dùng vẻ mặt trịnh trọng đảm bảo.
“Mẹ ơi, yên tâm , con đảm bảo sẽ để vất vả như nữa.”
Hai con bọn họ cứ như một chuyến xe bus mới tới bên nhà xưởng. Hiện tại bên đó tương đối hoang tàn vắng vẻ. Nhị Bảo thấy càng càng hẻo lánh, còn hỏi Cố Tri Ý là cô lầm đường .
“Con xem, đây là nhà máy của gia đình chúng .”
Cố Tri Ý chỉ chỉ cái cửa sắt lớn ở phía .
“Me ơi, là của nhà chúng ? Thật là lớn!!” Vẻ mặt Nhị Bảo kinh ngạc cảm thán .
“ , dẫn con xem.”
Cố Tri Ý kéo Nhị Bảo trong xưởng, vặn lúc công nhân đang vội vàng trở hàng hóa.
DTV
Quần jean bán quá chạy thị trường, ban đầu các cửa hàng bách hóa còn cắn chặt nhả lúc cũng sôi nổi tới cửa hợp tác.
Chuyện ăn đưa tới cửa như thế ai tới Trương Lực cũng từ chối.
Đương nhiên, xung quanh hết đơn nhỏ tới đơn lớn Trương Lực cũng nhận lấy hết. Dù đó Cố Tri Ý mất hơn nửa năm để chuẩn cho nên vẫn còn hàng tồn kho.
Hơn nữa hiện tại thỉnh thoảng gia công đảm bảo cái nguồn cung cấp xung túc.
“Chị dâu, chị tới ? Trời ạ, hôm nay gió nào thổi cả Nhị Bảo của chúng tới đây?” Trương Lực thấy Nhị Bảo là nhịn bắt đầu trêu chọc.
Hiện tại Nhị Bảo cũng hơn bảy tuổi, trẻ con tuổi bắt đầu kháng cự nhũ danh mà trong nhà đặt cho.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-khong-ta-dem-theo-vat-tu-lam-giau-nuoi-con/chuong-751.html.]
Thế nên, nhóc lập tức bất mãn với Trương Lực, : “Chú Trương Lực, Cháu tên là Lâm Hạo Miễn, chú cứ trực tiếp gọi tên của cháu là , thể gọi Nhị Bảo tiếp nữa, hiện tại cháu lớn .”
Đương nhiên cái tên Nhị Bảo khi ở trong nhà vẫn thể gọi , nhưng mà ở bên ngoài, Nhị Bảo tỏ vẻ nhóc vẫn cần chút mặt mũi.
“Phụt.” Người là Cố Tri Ý phúc hậu bật .
“Ha ha ha ha ha, cái tên Nhị Bảo thuận miệng ?” Trương Lực với khả năng tức c.h.ế.t cần đền mạng.
“Hừ, chú Trương Lực, chú thật xa.” Nói xong Nhị Bảo liền rúc ở bên cạnh Cố Trị Ý tỏ vẻ thèm để ý tới Trương Lực.
“Được , do chú Trương Lực cảm thấy gọi như sẽ thiết hơn ?” Cổ Tri Ý còn xem náo nhiệt chê chuyện lớn .
mà cũng chỉ nhiều lời chuyện đó hỏi Trương Lực.
“Tình huống một tuần nay thế nào ?”
“Chị dâu, chị cần , bộ điện ảnh mang tới ảnh hưởng lớn vô cùng, phụ trách cửa hàng bách hóa đó còn từ chối chúng lúc cũng tìm tới cửa.”
Nói chỉ chỉ những cái xe tới nhận hàng đó cho Cố Tri Ý xem.
“Bên chính là lô hàng đưa bên ngoài.”
“Vậy là , hết thảy chuyện đều dựa theo kế hoạch, đến lúc đó nếu tình huống gì biến chuyển thì kịp thời báo cáo với chị. Còn gần đây thời tiết hanh khô cho nên trong xưởng cần liên tục thông gió, nhất định mang lửa tới gần. Mỗi buổi tối khi tan tầm vất vả chút kiểm tra giúp chị.”
“Cái em , chị dâu.” Trương Lực gật đầu đồng ý.
Nói xong Trương Lực chào hỏi bận tiếp, còn Cố Tri Ý dắt theo Nhị Bảo trong xưởng.
“Mẹ ơi, nơi rộng lớn quá!” Nhị Bảo càng kinh ngạc cảm thán hơn.
“ , con xem, đây chính là xưởng sản xuất quần áo của chúng . Chính con tự xem một hồi , máy móc thể đụng lung tung , ? Mẹ qua bên việc một lúc.” Cố Tri Ý dặn dò Nhị Bảo.
“Con .” Nhị Bảo xong bắt đầu khắp nơi xung quanh.