Nhóc tràn ngập tò mò đối với nhà xưởng nhà . Trước nhóc cũng xem nhà của các bạn , nhiều lắm cũng chỉ mở một cái cửa hàng nhỏ chứ nhà máy lớn như của nhà .
Cố Tri Ý thì chủ yếu xem xét một chút, đó cô thiết kế mẫu mới , công nhân việc vô cùng hiệu quả, nếu như vấn đề gì thể nhanh chóng may xong mẫu mới.
DTV
Còn Nhị Bảo thì là đầu tiên xem máy móc vận hành, nhưng mà nhóc cũng nhớ kỹ lời Cố Tri Ý cho nên tới gần máy móc mà ở bên cạnh ngoan ngoãn quan sát thôi. Nhìn một hồi cảm thấy thú vị nữa cho nên nhóc liền bên ngoài xem . Kết quả là tới bên cạnh cửa thì thấy một đó lén lút hút thuốc?
Vừa Nhị Bảo ở bên cạnh nên còn nhớ rõ lời mà , thể để nhà máy tia lửa nào, bằng dễ cháy hết quần áo. Đặc biệt là thấy vội vội vàng vàng hút mấy đó tiện tay ném t.h.u.ố.c lá sang một bên.
Nhị Bảo đang chuẩn lên định giáo dục một chút, ai là nhanh như , nên nhóc cũng chỉ đành từ bỏ. Kết quả xoay thì thấy điếu t.h.u.ố.c lá ném xuống tự cháy lên.
Nhị Bảo thấy tình huống , lập tức thoáng qua xung quanh , thấy khéo bên ngoài cái vòi nước thì gọi chân ngừng nghỉ chạy lấy nước.
“Cháy cháy !” Tiếng kêu của Nhị Bảo cho trong xưởng sợ hãi.
Cố Tri Ý vội vàng buông việc trong tay chạy về phía tiếng kêu, ngoài mới thấy Trương Lực theo Nhị Bảo vội vàng dập lửa. Cũng may đợt lửa nhỏ dễ dàng dập tắt.
“Sao thế ?” Cố Tri Ý xụ mặt hỏi.
“Hộc hộc hộc ~” Nhị Bảo thở hổn hển một lúc đó mới lên giữ chặt Cố Tri Ý với vẻ mặt nghiêm túc .
“Mẹ , con , con thấy một chú ở chỗ hút thuốc đó thì ném tàn thuốc ở chỗ đó, nó bốc cháy.” Nói Nhị Bảo chỉ chỉ chỗ đó, khéo là bụi cỏ, khi dọn sạch vẫn còn một ít cỏ dại phơi khô để đó.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-khong-ta-dem-theo-vat-tu-lam-giau-nuoi-con/chuong-752.html.]
Cho nên lửa mới lập tức bốc cháy, may mà phát hiện sớm nếu lửa cứ cháy như phỏng chừng bộ nhà máy đều thiêu rụi.
Cố Tri Ý sờ sờ đầu Nhị Bảo, hỏi nhóc: “Nhị Bảo còn nhớ rõ là chú nào ?”
Nhị Bảo tìm tòi trong đám một hồi, mới chỉ Thái Phúc đang trong đám với ý đồ trốn tránh.
“Mẹ ơi, chính là cái chú .”
Thái Phúc thấy phát hiện cũng chút chột , nhịn cơn nghiện t.h.u.ố.c lá nên nghĩ thừa dịp vẫn chuyến nào xuất phát, rít điếu thuốc , ai thể nghĩ tới đó tùy tay ném luôn. Thế mà nó bốc cháy?
“Ha ha, bà chủ, , thật sự cố ý. Chỉ là , ...” Thái Phúc nửa ngày cũng chẳng bất cứ thứ gì.
“Không cần bất cứ cái gì cả, may mà tạo thành bất cứ tổn thất gì hết, Trương Lực, lát nữa kết toán tiền lương cho Thái”
Cố Tri Ý xong cũng thèm quan tâm nữa mà là khen ngợi Nhị Bảo đang ở một bên.
“Nhị Bảo, chuyện con vô cùng , nhưng mà nhớ rõ, nếu là nguy hiểm như vẫn nhớ gọi lớn tới giúp đỡ ?”
“Vâng , , con .”
“Bà chủ, sai , sai . Lần khẳng định sẽ hút thuốc nữa, cô cho thêm một cơ hội nữa ?” Bên Thái Phúc bắt đầu ồn ào.
Dưới cái của thấy tạo thành bất cứ tổn thất nào ? Buông thả cho một con ngựa thì thế nào? Cho nên nghĩ là phụ nữ như Cố Tri Ý là mềm lòng nhất.