Anh trả hai mao tiền xong với Cố Tri Ý, hai bắt đầu dạo xung quanh.
Bên ngoại trừ một rạp chiếu phim mới xây dựng cách đây vài năm thì chỉ thư viện hoang phế trưnớc đây cũng bắt đầu hoạt động trở .
Hôm nay là cuối tuần nên ít đứa bé đến đây sách.
Cố Tri Ý nơi đó, chỉ tay : “Lần thể dẫn mấy em Đại Bảo đến đây sách một .”
“ là tệ, cũng tránh cho Nhị Bảo chạy nhảy quậy phá cả ngày.” Người cha Lâm Quân Trạch ghét bỏ .
Hai họ dạo một hồi,r thấy mấy cửa hàng mặt tiền đều trống , hai tìm đến một ông chủ bán mì gần đó hỏi thăm.
“Các thuê ?” Ông chủ thoáng qua hai họ.
“Hai cái gì?” Ông chủ chủ yếu là đang sợ hai họ cũng mở tiệm mì, nếu chính là đến cướp chén cơm với ông ?
“Ông chủ, chúng mở cửa hàng bán quần áo.” Cố Tri Ý vội vàng giải thích .
Nghe bán quần áo nên vẻ thù địch lớn như nữa. Sắc mặt ông dịu xuống, : “Cửa hàng bán quần áo ? Vậy hai đợi một lát, gọi giúp hai .”
Nói xong thì ngoài gọi .
Cố Tri Ý liếc Lâm Quân Trạch một cái, hai cũng gì, chỉ cảm thấy buồn .
Không bao lâu thì ông chủ tiệm mì dẫn theo một đến, vóc dáng cũng cao lớn, nách còn đang kẹ, lấy một chiếc cặp công văn. Dáng vẻ thở đặc biệt trong thời đại những năm 80 .
“Đồng chí, xin chào hai ! Ha tìm cửa hàng ?” Người chuyện mang khẩu âm của Bắc Kinh, khi chuyện cũng lễ độ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-khong-ta-dem-theo-vat-tu-lam-giau-nuoi-con/chuong-762.html.]
“Xin chào, họ Cố. tham quan một chút.”
“Được , mời các đồng chí bên .” Nói xong, đàn ông dẫn đường cho Cố Trị Ý ngoài.
“Hai xem cửa hàng ở ? đều chìa khóa cả.” Vừa lắc một chùm chìa khóa bên hông.
“À, đúng . xin tự giới thiệu một chút, họ Lưu, cứ gọi lão Lưu là .
Cố Tri Ý khẽ gật đầu, cô chỉ một cửa hàng ở đầu phố.
“Ông chủ Lưu, dẫn chúng đến xem gian đó !”
“Ánh mắt của em gái đúng là tệ!” Lão Lưu dựng ngón tay cái lên với Cố Tri Ý.
Nói xong thì dẫn hai họ đến đó xem, giới thiệu cho Cố Trị Ý .
DTV
Vị trí đúng là tệ, đây là nơi tương đối nhiều thượng lưu.
Cửa hàng hiện tại vẫn đang duy trì cách trang trí của cửa hàng , đoán chừng lâu ở nên trông vẻ cũ kỹ.
“Hì hì, thật sự giấu diếm, nơi chính là sản nghiệp mới trả cho nhà chúng , cũng từng buôn bán vải vóc. em gái đừng lo, nơi của chúng , nếu cô buôn bán đồ ăn thì thể gì. lão Trương bán mì , hai dự định nơi buôn bán quần áo đúng ? Vậy thì chắc chắn là kém.”
Cố Tri Ý cũng để ý đến ông chủ đang sức chào hàng, tự cô sẽ xem xét .
Cửa hàng thiết kế thành vấn đề.
Phía còn một tầng lầu, thể dùng nơi cho nghỉ ngơi, lúc cửa hàng còn cũ kỹ, đến lúc đó cô cũng thể sửa .