Xuyên Không, Ta Đem Theo Vật Tư Làm Giàu Nuôi Con - Chương 802

Cập nhật lúc: 2024-12-23 12:25:43
Lượt xem: 46

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Bây giờ Đoàn Đoàn hình thành một thói quen, việc uống sữa bột thật cũng tệ lắm.

Hiện tại cô bé thể tự ôm bình sữa mà uống ừng ực.

Bên Viên Viện cũng giống như . Hai đứa bé thể chính là thần ăn uống.

Bên ngoài Cố Tri Ý chuẩn xong bữa tối.

Mấy đứa bé cũng chơi từ bên ngoài trở về.

Lúc đang là mùa đông mà ba em đùa vui đến mức thể toát mồ hôi đầy thế .

Vừa cửa, tiên là rửa tay, đó rầm rầm chạy nhà uống nước.

“Mẹ, ăn cơm ạ?” Nhị Bảo tham ăn ngửi mùi thơm .

“Sắp . Các con rửa tay sạch sẽ !” Cố Tri Ý trong nhà bếp .

“Rửa sạch ạ. Mẹ, con xem em gái .” Nhị Bảo kiên trì Đoàn Đoàn và Viên Viên .

Lâm Quân Trạch nhà bếp, trợ giúp Cố Tri Ý bưng thức ăn lên bàn.

“Vợ , vất vả cho em!” Thừa dịp các con ở đây, Lâm Quân Trạch khẽ một tiếng, đó hôn cô.

“Một hồi các con thấy.” Cố Tri Ý giận dỗi trách.

“Không cả, mấy đứa bé đều ở trong phòng cả .”

Tam Bảo ở bên ngoài đang Đại Bảo che miệng: ...

Không, con đang ở cửa . con thể lên tiếng.

Đôi mắt Tam Bảo xoay tròn mấy vòng, lúc , Đại Bảo mới buông Tam Bảo .

“Hù ~ cả, đáng ghét quá! Sao cho em chuyện.

Sau khi Tam Bảo thả , bé mang vẻ mặt lên án Đại Bảo.

vẫn cố gắng hết sức cho giọng nhỏ nhất.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-khong-ta-dem-theo-vat-tu-lam-giau-nuoi-con/chuong-802.html.]

“Đi, nhà!” Đại Bảo xong thì lập tức kéo tay Tam Bảo bỏ chạy.

Chờ đến khí Cố Tri Ý bước kêu gọi thì hai đứa bé đều như chuyện gì cả, chuyện gì xảy cả mà đến bàn.

Vẫn chỉ Tam Bảo dùng ánh mắt một lời khó hết mà Lâm Quân Trạch.

DTV

“Nhóc con, ?” Lâm Quân Trạch Tam Bảo chằm chằm thì vươn tay nắm phần gáy của Tam Bảo.

“A a a. Không gì. Cha, lạnh, mau lấy tay !” Tam Bảo bỗng nhiên đụng một cái thì lập tức rụt cổ , cách xa Lâm Quân Trạch.

Cậu cũng dám lén lút Lâm Quân Trạch nữa.

“Nào, rửa tay ăn cơm!”

Cố Tri Ý vốn mời Hà Thúy ở nhà cùng ăn cơm tối, nhưng Hà Thúy ngại. Thêm cả chuyện mới xảy với Hồ Tư Minh nên chị càng ngại ngùng hơn. Vì mà vẫn từ chối lời mời của Cố Tri Ý.

Sau khi lo cho phần của hai đứa bé xong thì lên tiếng chào Cố Tri Ý về.

Cố Tri Ý cũng còn cách nào khác, chỉ thể gọi Hồ Tư Minh xuống ăn cơm.

Lúc ăn cơm, cũng chỉ chuyện phiếm thường ngày.

Chờ cho cơm nước xong xuôi, Lâm Quân Trạch và Đại Bảo hỗ trợ dọn dẹp bàn xuống, khi Cố Tri Ý pha xong bình mới bắt đầu chủ đề chính.

“Tư Minh , thật sự ngại quá, bởi vì năm nay trở về thành phố Triều bên , chuyện trong xưởng cần tìm hỗ trợ, mà đó chúng ở Bắc Kinh quen ai cả, lão Lâm nhà nghĩ ngay đến ...”

Mở đầu Cố Trị Ý lời khách sáo một phen.

Mặc kệ giúp như thế nào thì lễ nghĩa cũng đúng chỗ.

“Ôi, chị dâu, chị thế là quá khách sáo . Chị cứ ! Khoảng thời gian cũng dự định gì cả, đó chị gì thì cứ giao cho . Năm nay, cứ yên tâm về ăn tết.”

Hồ Tư Minh cũng để ý. Dù mỗi ngày cũng chỉ ở nhà, khó thoát khỏi phận xem mắt. Thế thì dứt khoát giúp bạn bè hơn ?

Cố Tri Ý thì .

“Ôi, , giao cho thì yên tâm . Năm nay chúng trở về sớm, chuyện trong xưởng phiền trông giúp .”

“Năm nay, công nhân sẽ việc đến ngày hai mươi bay, đến lúc đó phiền phát tiền lương, kèm theo bao lì xì cho họ. Kiểm tra trong xưởng một vòng thì còn chuyện gì nữa .” Cố Tri Ý cẩn thận dặn dò.

Loading...