Lâm Xuân Lệ trêu đùa hai đứa nhỏ, nghĩ tới hai đứa thật cũng nể tình, a a đáp vài tiếng.
Bây giờ hai đứa bò, cho nên, Lâm Xuân Lệ trêu đùa vài câu, hai chị em liền một hai bò lên cho bằng .
“Ôi ôi, còn sợ nữa nha, để dì ôm một cái nào.” Lâm Xuân Lệ hai đứa nhỏ Cố Tri Ý nuôi đến như , cũng là hiếm lạ vô cùng.
Chơi cùng với hai đứa nhỏ một hồi, Lâm Xuân Lệ mới tạm biệt trở về nhà.
“Mọi cứ bận , trong nhà nếu còn đồ ăn, thì cứ đến nhà chị mà lấy, khách khí với chị gì!” Thời điểm Lâm Xuân Lệ còn dặn dò .
DTV
“Em , chị Xuân Lệ, chị chậm một chút nhé.” Tiễn Lâm Xuân Lệ rời xong, mấy hàng xóm xung quanh đây cũng lục tục đến nhà chào hỏi.
mà cũng đều chỉ là hàn huyên ngoài miệng vài câu một chút mà thôi.
Lâu như mà Cố Tri Ý trở về, hơn nữa quan hệ đó cũng là , cũng giúp trông con nên Cố Tri Ý lấy kẹo cho ăn ngọt miệng, cũng coi như là để tiếp đón.
Mọi xem hai đứa nhỏ. quả thực từ nào để khen thì đều lấy hết . Cũng khó cho mấy thím .
Cố Tri Ý cũng chỉ thể ở một bên ha hả ứng phó. Lâm Quân Trạch nhiều như , thấy sắc trời cũng muộn cho nên dứt khoát phòng bếp chuẩn bữa cơm tối nay.
Trong phòng bếp Lâm thả chút gạo và mì đơn giản, còn đầy đủ gia vị, nhưng mà Cố Tri Ý mới lấy đồ từ trong gian của để ăn lót , cho nên lúc Lâm Quân Trạch nấu cơm đầy đủ hết nguyên liệu .
Lúc mấy đứa trẻ con đang chạy khắp thôn, cảm giác giống như là trói buộc ở thành phố lâu nên tới thôn Phúc Lâm cứ thả bay bản .
Bên Lâm Quân Trạch dự định xào mấy món ăn đơn giản cho bữa tối, xe lửa lâu như nên buổi tối ăn đơn giản một chút để nghỉ ngơi .
Mấy thím thấy Lâm Quân Trạch đều nấu xong đồ ăn lúc mới chút lưu luyến rời nhà Cố Tri Ý.
Sau khi rời còn thầm, Cố Tri Ý quá phúc, tới nấu cơm đều là đàn ông trong nhà nấu. Nhìn đàn ông nhà bọn họ? Tới cửa bếp cũng bước nữa bước. Cho nên lúc thấy Lâm Quân Trạch nấu cơm thấy cực kỳ mới lạ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-khong-ta-dem-theo-vat-tu-lam-giau-nuoi-con/chuong-813.html.]
Sau khi khỏi nhà Cố Tri Ý xong, họ vẫn còn thảo luận: “Bà xem, vợ của Lâm lão tứ phúc ghê !”
“Chẳng thế ? Có thể thi đỗ đại học ở Bắc Kinh, bà xem, hiện tại trị lão tử trở nên dễ bảo hơn?” Bà thím .
“Chẳng do lão tứ dễ dạy dỗ ?”
Ngữ khí chút chanh chua.
“ , các bà vẫn nên nhanh chóng về nhà nấu cơm , bằng trong nhà sắp cơm ăn .” Lưu thím nữa nến thẳng.
Mấy thấy lời cô cũng cái gì nữa mà ngoan ngoãn như chim cút bất cứ lời nào thẳng về nhà nấu cơm.
Nhà bọn họ đàn ông nào nguyện ý xuống bếp nấu cơm. Chỉ đàn ông chờ bọn họ nấu cơm mà thôi. Bạn xem cũng đều là đàn ông mà chênh lệch lớn như ?
Mấy cảm thấy tức giận bất bình mà nghĩ.
mà vấn đề ai thể trả lời cho bọn họ cả.
Bên Cố Tri Ý cũng mặc kệ, khéo mấy em chơi ở bên ngoài thấy sắc trời tối sầm thì ngoan ngoãn về nhà. Cũng đỡ cho Cố Tri Ý chạy khắp thôn gọi . Chẳng qua lúc mấy nhóc con mang một bẩn lấm lem về nhà.
Cố Tri Ý khỏi ghét bỏ : “Con xem các con những nơi nào chơi? Trên bẩn như thế.”
“Mẹ, bọn con nơi nào chơi, bọn con nghịch bùn.” Tam Bảo còn dùng vẻ mặt hiến vật quý để .
Nhị Bảo che miệng Tam Bảo nhưng kịp, cứ như Tam Bảo hết chuyện mấy đứa gì .
Cố Tri Ý: “…”
Không cần mù đều thể ?