Xuyên Không, Ta Đem Theo Vật Tư Làm Giàu Nuôi Con - Chương 814

Cập nhật lúc: 2024-12-23 12:27:30
Lượt xem: 57

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

mà Cố Tri Ý cũng nhiều, trẻ con tuổi đều như thế ?

“Chơi thì chơi, buổi tối quần áo bẩn của tự giặt.” Cố Tri Ý xụ mặt .

“Con , .” Nhị Bảo gục mặt xuống.

Nhị Bảo tưởng tượng tới cảnh giặt quần áo, còn là quần áo bẩn của , thì đáy lòng thầm với chính , nhất định ngày mai nghịch bùn.

Cố Tri Ý quen mấy đứa .

Năm nay Nhị Bảo Đại Bảo cũng tám tuổi , việc nhà là chuyện thể thiếu .

Buổi tối Lâm Quân Trạch xào vài món thức ăn đơn giản, hôm nay cũng chơi một ngày, hơn nữa mới xuống xe lửa, cho dù mấy còn tinh lực thì hôm nay cũng tiêu hao gần hết. Thế nến mới cơm nước xong Cố Tri Ý tống cổ mấy đứa trẻ con tắm rửa .

Bên Cố Tri Ý và Lâm Quân Trạch về trong phòng giúp đỡ hai đứa nhỏ nhất tắm rửa.

Nhóc con Đoàn Đoàn cũng nặng. Lâm Quân Trạch giúp con bé tắm rửa nhưng nó c.h.ế.t sống chịu, cuối cùng Cố Tri Ý và Lâm Quân Trạch chỉ thể mỗi tắm cho một đứa.

Tắm rửa xong hong khô tóc đó ai trở phòng của đó, bao lâu chìm sâu giấc ngủ.

Ngay cả Đoàn Đoàn và Viên Viên cũng ngoại lệ.

DTV

Cố Tri Ý để Lâm Quân Trạch tắm còn thì gian hai ba lượt giải quyết xong.

Chờ khi Lâm Quân Trạch tắm rửa xong thì khéo Cố Tri Ý cũng từ trong gian.

“Vợ ơi, ngủ sớm một chút , xem xem ngày mai về chỗ nhà ba một chuyến .” Lâm Quân Trạch .

Cố Tri Ý gật đầu, bảo: “Được, ngày mai xem thế nào , đúng , lẽ ngày mai chị Xuân Lệ sẽ mang bánh bao tới, đến lúc đó cứ trực tiếp nhận luôn là .”

“Được.” Hai thêm gì nữa, khi tã cho hai đứa nhỏ xong thì cũng tắt đèn ngủ.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-khong-ta-dem-theo-vat-tu-lam-giau-nuoi-con/chuong-814.html.]

Sáng sớm hôm quả nhiên Lâm Xuân Lệ mang theo bữa sáng tới gõ cửa.

“Chị Xuân Lệ.”

“Ai, tới đây, em cầm cái bánh bao , chị lên trấn đây.” Lâm Xuân Lệ xong thì chuẩn luôn.

trấn còn việc ăn tuy bọn trẻ con đều nghỉ nhưng mà xung quanh vẫn ít tới ăn bánh bao của Lâm Xuân Lệ.

“Được, cảm ơn chị Xuân Lệ.” Lâm Quân Trạch lời cảm ơn, theo bóng Lâm Xuân Lệ rời , chính cũng trong nhà.

Mấy đứa trẻ con đều vẫn đang ngủ, bên Triều thị còn lạnh như bên Bắc Kinh nữa nhưng mà mùa đông vẫn tương đối ẩm ướt cho nên chui ổ chăn là ngoài.

Lâm Quân Trạch bỏ bánh bao buổi sáng trong nồi hâm nóng, chính cũng trở phòng xem xem hai đứa nhỏ tiểu quần . Hiện tại Đoàn Doàn và Viên Viên cũng lớn hơn một chút cho nên ít khi nào tiểu đêm. Trên cơ bản cũng cần đổi tã lúc nửa đêm nữa.

Hiện tại mà Lâm Quân Trạch thể nhẹ nhàng hơn một ít mà buổi sáng vẫn nên xem thử sớm một chút, hai đứa đều tiểu buổi sáng giống hệt .

Sau khi tã cho hai đứa nhỏ thì Lâm Quân Trạch ngoài chạy bộ. Không nghĩ tới mới cửa thì đụng Đại Bảo ăn mặc chỉnh tế.

“Đại Bảo, con dậy sớm như ?” Lâm Quân Trạch hỏi.

“Ba ba, con cùng với ba.” Hai cha con hai vẫn luôn duy trì thói quen vận động buổi sáng như cũ.

Mùa hè con , tới mùa đông thì Nhị Bảo bắt đầu trực tiếp chơi chạy nữa. Cho nên hiện tại chỉ còn dư hai cha con Lâm Quận Trạch chạy bộ.

“Được , hôm nay dẫn con tới núi chơi xem .”

Bởi vì căn nhà mới xây của Cố Tri Ý ở chân núi bên cho nên tới núi cũng vô cùng tiện. mà bên cũng chỉ thể xem như một ngọn núi nhỏ, núi thỉnh thoảng sẽ chút gà rừng thỏ hoang gì đó nhưng nếu đến động vật lớn thì sẽ .

Hiện tại hai chạy chân núi vài vòng mới lên núi.

Buổi sáng nhiều sương mù, hơn nữa bên sương sớm cho nên nhiều cây cối kết một tầng sương trắng, từng hạt sương tròn tròn giống như những hạt đường cát tinh tế bám ở bề mặt lá cây.

Loading...