Không thường nắm bắt trái tim của đàn ông thì hết bắt dày của ?
Vì Chu Mỹ Trân tìm một hướng khác để đột phá.
Đặc biệt là đến nhà , chị thấy Lâm Quân Trạch xuống bếp nên chắc chắn Cố Tri Ý chính là kiểu tiểu thư yêu kiều, mười ngón tay dính nước xuân .
Thế thì gì khả năng nấu nướng?
Chu Mỹ Trân nghĩ chỉ cần chị thể hiện ưu thế của thì Lâm Quân Trạch chắc chắn sẽ đến chị .
Chu Mỹ Trân cũng vì đầu tiên thấy Lâm Quân Trạch thì chị giống như xác định điều gì đó.
Cố Tri Ý thấy thức ăn trong mâm đều đầy đủ hương sắc vị nên cũng gì.
Đây là đổi chiến thuật ?
Chẳng qua Cố Tri Ý cũng ý định với Chu Mỹ Trân rằng Lâm Quân Trạch nhiệm vụ.
Cứ để chị cho rằng Lâm Quân Trạch đang ở nhà. Để xem đến lúc đó chị sẽ những gì.
“Ôi, chị dâu, chị khách sáo quá!”
“Không việc gì , em mới giúp đỡ cho chị nhiều đó chứ.” Hai cứ như thế chị tới .
Sau cùng Cố Tri Ý chỉ mà nhận lấy đồ ăn, cô ngại ngùng : “Nói cũng sợ chị dâu chê , trong nhà em giờ vẫn luôn là lão Lâm nấu cơm. Em...”
Tuy Cố Tri Ý hết phía nhưng cũng quá rõ ràng.
Chu Mỹ Trân tự giác ảo tưởng.
Chị nghĩ quả nhiên Cố Tri Ý giống như trong suy nghĩ của chị , cơm, chuyện thế ban đầu còn nhưng về lâu về dài đàn ông chắc chắn sẽ ghét bỏ cô.
Chu Mỹ Trân âm thầm suy nghĩ như .
Chị hề tất cả biểu hiện mặt của chị đều Cố Tri Ý thu mắt.
“Được , thì cảm ơn chị dâu quá.” Cố Tri Ý nhận đồ ăn .
Cô xong thì chuẩn đóng cửa.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-khong-ta-dem-theo-vat-tu-lam-giau-nuoi-con/chuong-873.html.]
“Không gì, gì.” Chu Mỹ Trân trả lời, nhưng ánh mắt khắp trong sân một nữa.
Cố Tri Ý hỏi: “Chị dâu, còn chuyện gì ạ?”
“Không, gì cả. Vậy chị về nước nhé!” Chu Mỹ Trân thấy Lâm Quân Trạch thì thất vọng, nhưng Cố Tri Ý chị như , chị càng thể biểu hiện quá rõ rằng mặt . Chỉ thể về.
Cố Tri Ý theo bóng lưng rời của Chu Mỹ Trân, cô phòng của Đại Bảo gọi: “Đại Bảo, mấy em các con ăn cơm thôi, hôm nay thêm món ăn cho các con.”
Cố Tri Ý xong thì bưng đồ ăn Chu Mỹ Trân cho lên bàn.
Người cũng đưa đến , chính cũng thể lãng phí đồ ăn .
Mà mâm thức ăn đúng là tệ.
Thế thì càng nên lãng phí.
“Mẹ, gần đầy di Chu luôn bưng đồ ăn đến nhà chúng , Kiến Minh dường như cũng nhiều đồ ăn như .” Đại Bảo đột nhiên hiểu hỏi.
Bàn tay Cố Tri Ý vốn dĩ đang bưng cơm thì khựng , đó cô mới như chuyện gì xảy , : “Có thể là do dì Chu cảm thấy nhà chúng giúp đỡ nhiều như nên băn khoăn.”
Đại Bảo khẽ gật đầu, bé vẫn hiểu hết về mối quan hệ kỳ kỳ quái quái giữa những lớn.
Nhị Bảo tự bắt đầu ăn .
Sau đó còn vô cùng chững chạc tán dương: “Mẹ, dì Chu nấu cơm cũng ngon lắm.” Nói xong gắp một đũa.
DTV
Cố Tri Ý liếc Nhị Bảo. Gấu con , cùi chỏ còn ngoặt bên ngoài thế ?
Tuy nhiên Nhị Bảo vẫn tinh mắt. Cậu bé thấy ánh mắt của Cố Tri Ý thì lập tức bật chế độ nịnh nọt.
Những lời vốn định khỏi miệng lập tức vòng , đó : “ dù ngoài ngon đến mấy thì chắc chắn vẫn ngon bằng món con . Anh đúng , Đại Bảo?”
Đại Bảo phối hợp mà gật đầu.
Lúc Cố Tri Ý mới hài lòng khẽ hừ một tiếng, : “Được , lo ăn của con . Nói nhiều như thế!”
Nhị Bảo thè lưỡi, chột gật đầu.
Sau khi cha thì đều chuyển hết lửa đạn lên mấy em bé.
Thật sự nhỏ bé, bất lực mà!