Đại Bảo và Nhị Bảo chơi với trong sân một lát, cả đầy mồ hôi. Cố Tri Ý lấy nước, lau cho hai em một trận, cả mát mẻ, đó mới để hai đứa bé phòng ngủ.
Lâm Quân Trạch và Cương Tử vẫn mái hiên, xem chắc là ý định ngủ trưa .
Vào phòng sẽ cảm thấy mát hơn chút ít, nhưng một lát vẫn sẽ thấy oi bức như thế
Chỉ là hiện tại quạt máy, nên ba con Cố Tri Ý chỉ đành dựa chútr gió ít ỏi từ cây quạt tay, nhưng cũng chỉ chốc lát , cả ba đều ngủ .
Mà ở bên ngoài, Cương Tử đang chuyện với Lâm Quân Trạch: “Doanh trưởng, là cũng nghỉ ngơi một lát !”
Lâm Quân Trạch nghĩ tiếp theo cũng việc gì cần , nên chống gậy phòng .
Vào phòng thấy ba con ngủ say sưa như thế, Nhị Bảo thì giang cả hai tay hai chân, Lâm Quân Trạch sợ Nhị Bảo đá trúng Cố Tri Ý, nên cố ý lấy một cái gối đặt giữa, ngăn cách Cố Tri Ý và Nhị Bảo.
DTV
Sau đó giường, dường như cũng chẳng còn chỗ cho , thế là chống gậy khỏi phòng.
Cương Tử mới chuẩn trở về phòng, thấy Lâm Quân Trạch , hiểu hỏi: "Doanh trưởng, định nghỉ ngơi ?"
Một tay Lâm Quân Trạch chống gây, ngón trỏ một tay khác đặt miệng , nhỏ giọng : "Họ ngủ , qua chỗ ."
Cương Tử hiểu , gật đầu, đó lập tức bước lên dìu lấy Lâm Quân Trạch về phía phòng của ngủ trưa.
Khi Cố Tri Ý thức dậy, Đại Bảo và Nhị Bảo còn giường nữa.
Cố Tri Ý khỏi phòng thì thấy hai đứa bé chơi bi trong sân, Lâm Quân Trạch mái hiên hai đứa, thấy Cố Tri Ý, hỏi” “Thức dậy ?”
“Ừm.” Cố Tri Ý vẫn còn tỉnh hẳn trả lời.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-khong-ta-dem-theo-vat-tu-lam-giau-nuoi-con/chuong-88.html.]
Đại Bảo và Nhị Bảo thấy thức, hai em lập tức chạy lên ôm lấy Cố Tri Ý, líu ríu lên án chuyện Cố Tri Ý tham ngủ, nào cũng thức dậy trễ hơn hai đứa.
Cố Tri Ý cực kỳ ngay thẳng : “Là em trai của hai đứa tham ngủ, thức dậy nhưng em trai bảo ngủ thêm một lát.”
Hai đứa bé hiểu chằm chằm bụng Cố Tri Ý, đó vẻ trai dạy dỗ em trai : “Em trai là heo nhỏ. Không tham ngủ như , ?”
“ ! Anh và Đại Bảo thức dậy từ lâu !”
Hai đứa bé chính trực đạo lý với cục thịt còn trong bụng Cố Tri Ý. là dáng vẻ trai.
Lâm Quân Trạch Cố Tri Ý đàng hoàng, đắn lừa gạt hai đứa con trai ngốc, cũng vạch trần cô.
Lúc trưa lau cho hai em, Cố Tri Ý thấy quần áo của chúng rách thêm vài chỗ, cô đoán gần đây đang là thời gian thu hoạch, Lâm cũng bận rộn thời gian vá quần áo giúp chúng.
Cố Tri Ý bảo hai đứa cởi quần áo , sang phòng cầm rổ kim chỉ đến, xuống bên cạnh Lâm Quân Trạch vá quần áo.
Rất lâu còn thấy Cương Tử, Cố Tri Ý sang hỏi Lâm Quân Trạch: “Cương Tử ? Đi ngoài ?”
“Ừm, bảo lên núi lấy ít củi về.”
“Cương Tử là khách, còn giúp đỡ đưa về đây, còn sai bảo việc ?”
Giọng Cố Tri Ý mang vẻ đồng ý, nhưng giọng điệu khi tự giác mà kèm theo chút nũng, mà bản Cố Tri Ý cũng phát hiện , ngược chỉ Lâm Quân Trạch phát hiện.
Anh nắm tay , đặt miệng , khẽ : “Không ! Trong quân đội, ngày nào cũng tập luyện, như thế cũng xem như để rèn luyện mà thôi.”
Nghe , Cố Tri Ý gì thêm. Không lâu quần áo của hai đứa bé cũng vá xong, cô mang ngâm chậu, buổi tối sẽ giặt cho sạch sẽ.
Bây giờ đang là mùa hè, nên cô cũng định mặc cho chúng. Ở nông thôn, con nít trần truồng chạy nhảy đầy khắp thôn.