Làm xong, Cố Tri Ý nhớ đến, hình như sáng nay Cương Tử cũng mang về một ít thịt bò.
Thời , trâu bò là lao động lớn ở vùng nông thôn, nếu bệnh tật đến mức thuốc chữa, hoặc là già quá thể lao động nữa, thì bình thường nông dân sẽ g.i.ế.c chúng. Cố Tri Ý nghĩ lẽ trong thôn bò c.h.ế.t nên mới xẻ tmhịt bán.
Cô nghĩ đến món ăn vặt đặc sản thời đại : Bò viên!
Chủ yếu cũng vì sợ thịt hôm nay ăn sẽ dễ dàng hỏng, nếu bò viên, thể bảo quản lâu hơn một chút.
Nếu vẫn , còn gian của ?
Cố Tri Ý tuyệt đối sẽ thừa nhận do bản cô ăn. Nếu , đến bảo quản lâu hơn thì khô bò vẫn là sự lựa chọn nhất.
Nghe Cố Tri Ý thịt bò viên, Lâm Quân Trạch liền chủ động xung phong tay.
Dù khi giã thịt vẫn cần sức lực lớn, tuy hiện tại chân Lâm Quân Trạch thể , nhưng tay vẫn còn , loại việc tốn sức vẫn nên giao cho thì hơn!
Cố Tri Ý lục lọi nguyên liệu nấu ăn mua về sáng nay, còn một gia vị và thịt ba chỉ. Cô lấy phần mỡ heo thắng thành dầu sử dụng từ từ, còn tóp mỡ sẽ mang phơi, đó rắc lên ít đường đỏ.
DTV
Cố Tri Ý cho mấy miếng chén, đưa cho hai em ăn. Đại Bảo và Nhị Bảo ăn đến mỡ dính đầy miệng. Cố Tri Ý cũng để hai em ăn nhiều, ăn quá nhiều dầu mỡ sẽ tiêu hóa .
Còn mớ thịt còn , Cố Tri Ý cắt một ít, băm nhuyễn thức ăn cho buổi tối, còn ướp gia vị, đó thành thịt khô.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-khong-ta-dem-theo-vat-tu-lam-giau-nuoi-con/chuong-89.html.]
Bởi vì hiện tại đang là mùa hè, nên dễ bảo quản thịt lâu, bình thường đều treo giếng hoặc mái hiên.
Đương nhiên, Cố Tri Ý cũng thể đặt trong gian của , chỉ là lúc cần lấy cách nào giải thích vì vẫn còn tươi mới như thế.
Cho nên cách nhất vẫn nên thành thịt khô, thể giữ trong thời gian lâu.
Vốn dĩ Cố Tri Ý còn thành lạp xưởng, nhưng ruột sấy, nếu cứ lạp xưởng cũng là một lựa chọn hơn.
Sau khi ướp thịt một thời gian, cô treo ngược hết tất cả thịt lên, treo mái hiên, đến khi ăn thì cắt lấy một ít xào với rau là .
Bên Lâm Quân Trạch cũng giã thịt bò xong . Cố Tri Ý lập tức cho thêm một ít gia vị, nhồi lên cho đều, nấu một nồi nước, dùng tay nặn thành từng viên tròn, cho nồi nước.
Từng viên bò viên lăn trong nồi nước một lát biến thành dáng vẻ như những quả bóng bàn , nhanh đó nổi lên mặt nước.
Đại Bảo và Nhị Bảo thấy thú vị nên cũng tay táy máy, nhưng lập tức Lâm Quân Trạch bên cạnh vỗ lưng một cái.
“Nóng! Không động !”
Nghe Lâm Quân Trạch lệnh động , hai đứa lập tức rụt tay , dáng vẻ tủi .
Trẻ con chính là như thế, càng bảo chúng đừng sờ , chúng càng tò mò. Những lúc như thế nên dời sự chú ý của chúng thì hơn.
Cố Tri Ý sang kiên nhẫn với hai đứa: “Bị phỏng sẽ đau lắm, các con chơi , một lát nấu canh bò viên xong sẽ cho hai đứa ăn.”Vốn dĩ hai đứa còn đang tủi , nhưng thấy Cố Tri Ý một lát sẽ ăn, mặt chúng lập tức chuyển biến, đó tim phổi, tiếp tục chạy ngoài chơi.