Lâm Quân Trạch dáng vẻ bản chịu thiệt thòi khiến cho Cố Tri Ý cũng bó tay .
Cố Tri Ý liếc .
“Anh cứ như em thường xuyên ngược đãi .”
“Làm gì , vợ với .”
Cố Tri Ý lời của Lâm Quân Trạch mà chọc , cô nhịn bật .
“Được , việc cứ như . Chẳng qua em , đồng đội cái gì đó, cũng bớt về phía em bên .”
“Anh . Vợ , xem như một bài học cho .”
“Ừm, trách nhiệm của em cũng lớn. Vốn dĩ cho rằng công tư rõ ràng nên mới để một tai họa ngầm bên cạnh thế .” Cố Tri Ý thấp giọng .
“Nếu trách nhiệm thì trách nhiệm ở lớn. Anh ít nhiều gì em cũng nể mặt mũi , nhưng cũng ngờ đổi như thế .” Lâm Quân Trạch thở dài.
Mắt thấy hai một hồi tự trách lẫn , Cố Tri Ý đành chuyển đề tài.
“Ừm, chẳng qua em chỉ sợ Đoàn Đoàn sẽ để sẹo.” Cố Tri Ý lo lắng của .
Cố Tri Ý dứt lời thì hệ thống gian Mông Mông nhịn mở miệng.
“Chủ nhân, việc gì , ở đây thuốc xóa sẹo, cô cứ yên tâm, chắc chắn sẽ lành lặn giống như đó, thậm chí càng thêm bóng loáng.”
Cố Tri Ý ...
“Không , dù cho sẹo chăng nữa Đoàn Đoàn của chúng vẫn là xinh nhất.”
Lâm Quân Trạch dứt lời thì Đoàn Đoàn bên bò đến, vài tiếng nhi nhi nha nha với Cố Tri Ý và Lâm Quân Trạch, đó còn nhào Cố Tri Ý.
“Ôi, Đoàn Đoàn của chúng hết đau ?” Cố Tri Ý cưng chiều .
“Em xem, Đoàn Đoàn cũng chúng cãi .” Lâm Quân Trạch .
“Chỉ một ?” Cố Tri Ý tức giận .
“Hì hì.” Đoàn Đoàn trong lòng Cố Tri Ý lên khanh khách.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-khong-ta-dem-theo-vat-tu-lam-giau-nuoi-con/chuong-902.html.]
Vừa , Đoàn Đoàn vẫn một mực để ý đến tình hình của cha bên , ngờ cha Lâm Quân Trạch cũng tài. Hai ba là dỗ vợ .
Lần cuối cùng thì cơn mưa trời sáng, Đoàn Đoàn giận dữ nghĩ đến phụ nữ họ Chu sẽ luôn luôn xui xẻo, luôn luôn xui xẻo.
DTV
Đoàn Đoàn , khi cô bé suy nghĩ thế trong đầu thì nhẫn ngọc trong túi phát ánh sáng màu vàng nhạt nhàn.
Chỉ là cả nhà ba đều ai phát hiện cả.
Còn về phần Viên Viên, bé sớm giường ngáy o o .
Ba họ với như thế một hồi thì bắt đầu ngủ, chỉ là khi ngủ vẫn giúp Đoàn Đoàn băng. Bây giờ thời tiết đang nóng, nếu thường xuyên chú ý đến vết thương thì dễ nhiễm trùng.
Thuốc bôi là Cố Tri Ý lấy từ gian.
Nghe Mông Mông đây là thuốc tương đối nên Cố Tri Ý do dự, cô cũng hy vọng đầu Đoàn Đoàn sẽ để vết sẹo.
Vừa xoa thuốc xong, vị trí thương cảm giác lành lạnh, đó chậm rãi cảm thấy vết thương còn đau nữa.
Đoàn Đoàn chắc chắn đây thuốc của bệnh viện cho.
Thay thuốc xong thì ngủ.
Chỉ là khi ngủ thì chiếc nhẫn ngọc trong túi vẫn lóe lên ánh sáng màu vàng nhạt, bao phủ bộ cơ thể Đoàn Đoàn.
Chỉ là vẫn ai phát hiện chuyện .
Hôm , Nhị Bảo còn tưởng rằng hôm nay vẫn sẽ là một ngày bão táp như , ngờ hôm nay ngược giống như nữa...
Mà bé thấy dáng vẻ của Cố Tri Ý dường như .
“Nhìn cái gì ? Ăn cơm cho nghiêm túc!” Cố Tri Ý gõ đầu Nhị Bảo .
“Mẹ, ...” Nhị Bảo thăm dò hỏi.
Đương nhiên Cố Tri Ý bé cái gì, nhưng cô cần mặt mũi nữa ?
“Ăn cơm !” Lâm Quân Trạch thấy dáng vẻ của Cố Tri Ý thì , vội vàng kiềm chế sự tò mò của đứa con trai Nhị Bảo
“A.” Nhị Bảo cha và , dáng vẻ kẻ xướng họa thì bé chắc chắn trong lúc vô hình mâu thuẫn gia đình cái gì đó hóa giải.
Thật sự là khó Nhị Bảo mà.