Lúc , quy mô của công ty cũng liền chậm rãi mở rộng hơn.
Đừng thấy Hà Đại Thạch dáng vẻ nhà giàu mới nối, nhưng lúc công việc cũng lăn lộn chung với các công nhân.
Người cũng dễ chuyện, trắng là nghĩa khí.
Cho nên mấy đội ngũ công nhân ở công trình bên , sự dẫn dắt của cũng bao hết những công trình lớn lớn bé bé ở Thâm Thị.
Lần Cố Tri Ý qua đó, chủ yếu là do Thâm Thị bên một công trình của chính phủ công khai đấu thầu.
Người phó lãnh đạo là cô vẫn cần trấn cửa ải, Hà Đại Thạch cũng ngóng trông Cố Tri Ý về.
Công trình là khách sạn tiếp khách đầu tiên ở Thâm Thị, cho nên trong phương diện trang hoàng cũng chú ý.
Những công ty nhận thầu công trình để bản thiết kế công trình , và cả những khoản chi phí trong bản kế hoạch đấu thầu nộp lên.
Đến lúc đó của chính phủ bên sẽ căn cứ chất lượng công ty, và báo giá hiệu quả đồ từ từ tổng hợp , hoặc là xếp hạng để xác định xem cuối cùng công ty thể trúng thầu .
Cụ thể tiêu chuẩn khảo hạch như thế nào còn xem của chính phủ bên lựa chọn như thế nào.
Suy nghĩ của Cố Tri Ý là hết sức mặc theo ý trời .
Bản cô tầm của những ở thế kỷ , việc thiết kế một khách sạn vẫn vấn đề gì quá lớn cả…
“Nhanh lên, Đoàn Đoàn Viên Viên, các con còn đang lề mề cái gì thế hả?”
Cố Tri Ý lớn tiếng hô về phía trong phòng.
“Mẹ ơi, ôi chao, đây, đây .” giọng sữa của Đoàn Đoàn vang lên, khó lúc còn thở dốc nữa.
Cố Tri Ý thấy trong tay cô bé Đoàn Đoàn cầm theo cặp sách của , cũng bên trong đựng cái gì.
Dù qua cũng thấy phình .
“Em gái, để giúp em.” Tam Bảo xong, liền tiến lên cầm lên giúp Đoàn Đoàn.
“Không cần, để tự em cầm.” Đoàn Đoàn tự hự hự, nhưng vẫn tuân theo ý nghĩ chuyện của thì tự cầm.
Cho nên lúc Tam Bảo giúp đỡ, thế nào Đoàn Đoàn cũng chịu.
Viên Viên cũng vụng về theo ngoài, trong túi của nhóc cũng đựng thứ gì đó.
Cố Tri Ý buồn hai đứa nhóc.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-khong-ta-dem-theo-vat-tu-lam-giau-nuoi-con/chuong-984.html.]
“Chúng về quê, các con mang hết đồ chơi về gì ?”
"Mẹ ơi, chúng nó ở nhà sẽ sợ." Đoàn Đoàn sách mách chứng.
Cuối cùng vẫn là Lâm Quân Trạch giải thích một hồi, hai nhóc mới thể bỏ ít đồ chơi trong túi của ngoài.
Trước khi , Đoàn Đoàn còn mang theo vẻ mặt lưu luyển rời tạm biệt với mấy món đồ chơi.
Mấy lúc mới lên xe lửa .
Chỉ là ông trời chiều lòng , lúc tới nửa đường, bầu trời bắt đầu vang lên tiếng sấm, hạt mưa lớn nện nóc xe lửa.
Thùng xe vốn yên lặng cũng vang lên tiếng ồn ào.
DTV
Bởi vì tiếng mưa rơi lớn, cũng ngủ nữa, hai ba ghé một cái ghế lô.
Có đánh bài lao cắn.
Nhân viên xe lửa thông báo một chút.
Nói là bên ngoài trời mưa quá lớn, bởi vì tầm cản trở, cho hên quyết định giảm tốc độ xe lửa.
Năm nay mấy Cố Tri Ý là về Triều Thị , cho nên thời gian cũng quá gấp gáp.
Vốn còn cho rằng sáng ngày hôm
mưa sẽ nhỏ .
Kết quả ngờ, đến nửa đêm, cơn mưa càng rơi càng lớn.
Không chút dấu hiệu dừng
nào.
Thấy cơn mưa càng lúc càng lớn, cuối cùng bất đắc dĩ, dừng ở gần một cây cầu.
Đến lúc nửa đêm, Lâm Quân Trạch cảm giác cơn mưa đúng.
Nhân viên xe lửa bên cũng mở của xe lửa , tình huống bên ngoài.
Trong đêm đen bỗng nhiên vang lên mấy tiếng mộc thương liên tiếp, mày Lâm Quân Trạch cũng đều nhíu .
Nghe tiếng mộc thương giống như là tín hiệu vỡ đập chứa nước, Lâm Quân Trạch một tiếng với Cố Tri Ý ngoài.
Lâm Quân Trạch ngoài cùng với nhân viên xe lửa thử, xem tình hình dường như bình thường.