Mỗi Mẹ Lâm thấy cảnh tượng như đều cảm thán một tiếng:
"Trước ăn tết thể dính chút dầu mỡ là hạnh phúc , hiện tại nghĩ tới còn một ngày mồm to ăn thịt."
"Bà nội, bà cứ yên tâm mà ăn, chờ đến lúc con lớn lên sẽ kiếm nhiều tiền mua thịt cho bà ăn." Vẻ mặt của Tam Bảo hào khí .
Trước tiếp cho Lâm tâm hoa nộ phóng, tuy rằng đây chỉ là đồng ngôn đồng ngữ, nhưng mà cả gia đình nhà thằng tư quanh năm suốt tháng về mấy , mấy đứa nhỏ ngược một chút cũng xa lạ, hiện tại còn những lời hiếu thuận như , chính là lời mà ông bà đều thích nhất.
"Được , bà nội liền chờ
Tam Bảo của chúng mua thịt cho bà."
"Bà nội, còn con."
"Còn con nữa." Mấy đứa nhỏ đều tranh cướp thể hiện.
Trong lúc nhất thời khí bàn vô cùng.
Đoàn Đoàn trộm ở bên tai Cố Tri Ý : "Mẹ, yên tâm, con sẽ quên ."
Cố Tri Ý bộ dáng của Đoàn Đoàn giống như là đang chia sẻ với cô bí mật nhỏ gì đó, cũng cảm thấy buồn .
"Nhà thằng tư , ba con bên hiện tại thế nào ?"
Cha Lâm đột nhiên hỏi đến chuyện của
Cố gia.
“Hiện tại chỉ chờ đến năm xây nhà máy cấp lên, sang năm sản lượng của hàu sống khả năng sẽ nâng cao lên một ít, mấy ngày hôm con trở về nhà chính là bởi vì chuyện .”
“Ừm, con kiến thức, cái chuyện nuôi dưỡng , chúng bên tuy là về lâm hải, nhưng mà chuyện miền biển , chúng vẫn nên tìm hiểu chút.”
Cố Tri Ý gật gật đầu.
Cha Lâm cũng , là gia đình thằng tư, từ khi đến Bắc Kinh, vẫn luôn là Cố Tri Ý nuôi gia đình.
Tiền trợ cấp của Lâm Quân Trạch tuy là tăng lên ít, nhưng mà những phí dụng trong nhà, thật đều là đó Cố Tri Ý lo liệu.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-khong-ta-dem-theo-vat-tu-lam-giau-nuoi-con/chuong-995.html.]
Hiện tại cuộc sống của vợ chồng hai càng ngày càng hơn, mấy đứa nhỏ cũng càng tiền đồ.
Cha Lâm cũng vui mừng.
DTV
Hiện tại duy nhất nhọc lòng cũng chỉ còn thằng hai.
mà cái bộ dáng của phỏng chừng cũng định thêm bước nữa, cha Lâm cũng quản, con cháu đều phúc của con cháu, hiện tại nhi nữ song , sống một cũng gì ghê gớm.
Ăn tết bây giờ hiển nhiên khí cực kỳ đủ, thức ăn , cơm nước xong đứa nhỏ xếp thành nhóm, cả đám cùng chúc tết, mấy câu cát lợi.
Cha Lâm Lâm cũng đều vui tươi hớn hở mà phát bao lì xì cho mấy đứa nhỏ.
Bọn nhỏ cầm bao lì xì vơ lấy kẹo một phen liền chạy ngoài chơi, chờ đến lúc bên ngoài còn lớn nữa, mấy đứa đều thập phần ăn ý mà lấy bao lì xì nhận .
Cha Lâm Lâm mỗi cho một cái, hơn nữa còn cả ba chú bác.
tay mỗi đứa đều năm sáu cái bao lì xì.
Cả mấy đứa ăn ý mở , đó lấy tiền bên trong ngoài, cha Lâm Lâm mỗi một khối.
Cố Tri Ý cho mấy đứa nhỏ năm khối.
Bởi vì bao lì xì tương đối đặc sắc, cho nên mấy đứa nhỏ chỉ cần liếc mắt một cái , đây là bao lì xì Cố Tri Ý cho.
“Oa, thím tư thật là hào phóng.” Mấy đứa nhỏ đều bao lì xì trong tay từng .
Sôi nổi tán thưởng danh tác của Cố Tri Ý.
Số tiền mấy đứa Đại Bảo lấy cũng là năm khối, nhưng mà bọn nhỏ đều hiểu chuyện, yên lặng cất đại đa tiền mừng tuổi.
Sau đó cầm lấy một khối tiền giấy, chuẩn đến tiệm tạp hóa mua đồ vật.
Đoàn Đoàn theo phía mấy trai, cô bé còn ôm theo một cái túi lông xù xù, chuyên môn dùng để cất bao lì xì, nhưng mà thực tế là đặt ở trong gian.
Theo thời gian trôi qua, Đoàn Đoàn đối với ký ức của kiếp bắt đầu mơ hồ.
Chỉ từng chút một tích lũy cùng với Lâm gia.
Mà cái gian trong ngọc ban chỉ , sẵn ở trong trí nhớ của Đoàn Đoàn, nhưng mà cô bé cũng xong với , chuyện ai cũng .