Sở Nguyệt Nịnh nhanh tay nhanh mắt đỡ Kiều, về phía giường bệnh.
Hắc khí trở nên càng thêm to lớn.
Kiều Tử Uyên hai mắt nhắm nghiền, môi tái nhợt, n.g.ự.c như khoét một lỗ lớn, hắc khí mạnh gấp đôi, như xé rách nửa .
Không thể chờ đợi thêm nữa.
Sở Nguyệt Nịnh nhanh chóng móc một lá bùa dán lên Kiều Tử Uyên, nhưng Kiều Thiên Tín ngăn . Ông vẻ mặt hung dữ: "Sở tiểu thư, xin cô đừng cản trở bác sĩ cứu !"
"Hãy cho dán một lá bùa." Sở Nguyệt Nịnh cố gắng dán bùa, nhưng Kiều Thiên Tín vẫn ngăn cản, thậm chí chặn tay cô .
Kiều Thiên Tín tin bất kỳ ai: "Sở tiểu thư, Kiều gia chúng ám hại cũng ít , hiện giờ mốt trừ tà bằng bùa chú nhan nhản, tin cô, và sẽ cho cô động Tử Uyên."
DTV
Bác sĩ cũng tiến đến : "Làm ơn nhường đường cho chúng ."
Sở Nguyệt Nịnh cách nào giải thích, cô nhớ đến từng mua nước mắt trâu ở cửa hàng phong thủy, nên nhanh chóng lấy chai từ túi quần, vặn nắp, dính ướt một chút ở mí mắt của cha Kiều trượt .
Mẹ Kiều tưởng chuyện gì xảy , tiến đến xem xét cũng dính một ít.
Tiếp theo là Kiều Tinh.
"Bất kể mục đích của cô là gì, xin cô lập tức rời khỏi đây!" Mẹ Kiều xoa xoa mắt, lôi khỏi phòng bệnh, về phía giường bệnh, nháy mắt hắc khí chấn tại chỗ.
Hắc khí ngùn ngùn từ cơ thể Kiều Tử Uyên trào .
Đồng tử của bỗng dưng to .
"Đây... Đây... Đây là thứ gì?"
Mẹ Kiều sợ hãi đến trắng bệch, tay run rẩy định đuổi hắc khí: "Sao thế ?"
Kiều Tinh sự chuẩn tinh thần, nhưng cũng hắc khí bao trùm trai khiến cho thể nhúc nhích.
"Còn cản trở nữa ?" Sở Nguyệt Nịnh nhíu mày, gạt tay Kiều , giải thích nhiều, nhân lúc hắc khí đang háo hức xé toạc n.g.ự.c Kiều Tử Uyên, cô liền nhanh chóng dán bùa lên n.g.ự.c .
Hắc khí lập tức biến mất còn sót chút gì.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-khong-ta-dung-ki-nghe-boi-toan-thien-dinh-de-kiem-song/chuong-114.html.]
Tất cả như trở bình thường, như thể những gì Kiều gia thấy chỉ là ảo giác.
Các chuyên gia đẩy giường bệnh chuẩn phòng cấp cứu, thúc giục: "Nhanh đừng cản đường!"
"Đừng cản trở việc cứu !"
"Em gái! Em còn trẻ, đừng hành động theo cảm tính!"
"Bệnh tình xảy vấn đề, em thể chịu trách nhiệm ?"
Sở Nguyệt Nịnh họ, thu tay khỏi n.g.ự.c Kiều Tử Uyên, lùi một bước về .
Nhóm bác sĩ vội vàng, đợi họ thêm hai câu để đuổi khỏi phòng bệnh thì điều kỳ diệu xảy .
Máy móc bỗng dưng ngừng báo động.
Họ kiểm tra bằng dụng cụ chuyên nghiệp, phát hiện các liệu đều bình thường. Lo lắng máy móc gặp vấn đề, họ ôm dụng cụ mới từ cửa phòng bệnh, kết quả vẫn như cũ.
Nhóm bác sĩ ngớ .
Họ cũng nghĩ tới việc suy tim của bệnh nhân sẽ đột ngột định.
"Nếu cấp cứu cho bệnh nhân suy tim thì sẽ thế nào?"
"Sẽ chết."
Bọn họ liếc , đều hiện rõ sự kinh ngạc trong mắt.
Suy tim cấp tính cấp cứu sẽ dẫn đến tử vong, thể nào dễ dàng khỏi như .
mà...
Bệnh nhân cả.
Sự thật bày mắt, cho dù họ hiểu cũng chỉ thể chấp nhận.
Cuối cùng, các bác sĩ đổ hết trách nhiệm lên đầu dụng cụ, khẳng định là dụng cụ hỏng . Họ một nữa đẩy giường bệnh trở chỗ cũ, vẫn yên tâm về bệnh nhân, dặn dò nhà họ Kiều theo dõi sát , bất kỳ dấu hiệu bất thường nào thì báo cho bác sĩ ngay.
Sau khi các bác sĩ hết, cửa phòng bệnh một nữa đóng .
Kiều Thiên Tín kiệt sức ngã trở ghế sofa, hắc khí từng cụm vẫn tan hết giường bệnh, một lúc lâu mới khàn khàn lên tiếng: "Sở tiểu thư, cô thể cho , thứ màu đen là gì? Có là nó hại Tử Uyên thành như ?"