Tờ giấy trung xoay một vòng lắc lư rơi xuống. Sở Nguyệt Nịnh đưa tay đón. Tờ giấy dừng lòng bàn tay trắng nõn của cô, đó gấp gọn gàng và bỏ túi.
Nhìn thấy quán đập phá, Khang Nam Hi nhíu mày lo lắng, định mặt giải quyết: "Các là ai ? Ban ngày ban mặt mà dám đến đây gây rối, tin cảnh sát ?"
"Mỹ nhân, khuyên em nên xen chuyện của khác." Sơn Miêu dẫm nát hộp sữa đổ lăn mặt đất, lòng đỏ trứng và nước sốt dính đầy đất, lạnh uy hiếp. "Nếu , c.h.ế.t như thế nào cũng ."
DTV
Sở Nguyệt Nịnh ngăn Lâm Gia Hoa đang định tiến lên, hiệu cho . Lâm Gia Hoa hiểu ý bạn , kéo Khang Nam Hi khi cô kịp gì.
Sở Nguyệt Nịnh về phía Sơn Miêu đang kiêu ngạo, quan sát ấn đường đen đỏ đan xen của , lên bầu trời.
"Các nhất nên rời khỏi đây ngay."
"Ha ha ha ha…"
Sơn Miêu và đám ha hả, cho rằng Sở Nguyệt Nịnh đang sợ hãi và cầu xin họ .
Sơn Miêu khinh khỉnh: "Cô em nước đường, nếu mày sợ thì hãy quỳ xuống đây, dập đầu vang dội mấy cái cho em tao, tao thể cân nhắc tha cho mày!"
Sở Nguyệt Nịnh thở dài, "Lời khó khuyên, quỷ ."
Sao họ chịu lời nhỉ?
Tằng Phương Tâm trốn ở hẻm phố, qua màn hình điện thoại thấy cảnh tượng đang diễn . Chiếc xe bán nước đường đổ mặt đất, bàn ghế gỗ văng ngoài, trong đó còn một chiếc túi ni lông màu đỏ.
Thịt nướng tẩm ướp gia vị của quán đồ ăn rơi lăn đất, viên cá của quán bánh cá ném , nồi canh nấu xong đổ nền xi măng bốc khói nghi ngút…
"Lời khó khuyên, quỷ ? Hay là Sơn Miêu và đám sẽ gặp chuyện gì đó?"
"Không thể nào, Sở Nguyệt Nịnh chỉ dọa họ thôi."
Tằng Phương Tâm vô cùng phấn khích, hề trốn tránh, cầm điện thoại phim quang minh chính đại, ghi hành động của Sơn Miêu từ đầu đến cuối ở phố Miếu.
Cô thậm chí nghĩ tiêu đề cho bài báo:
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-khong-ta-dung-ki-nghe-boi-toan-thien-dinh-de-kiem-song/chuong-195.html.]
"Xã hội đen náo loạn quán bói toán, thầy bói liệu tính vận mệnh cho bản ?"
Chỉ một câu thôi cũng đủ vạch trần lời dối của Sở Nguyệt Nịnh và Lý Tuệ Văn.
Tằng Phương Tâm nham hiểm, bỗng nhiên ánh mắt Sở Nguyệt Nịnh đụng màn hình điện thoại, đôi mắt của cô chứa đầy sự kiên nhẫn.
Tằng Phương Tâm giật , quanh quất một vòng. Hai bên quán đều ô che nắng, cô đang ở giữa, xung quanh còn nhiều tụ tập xem náo nhiệt.
Sở Nguyệt Nịnh cách xa như thể phát hiện cô ?
Tằng Phương Tâm tin tưởng, giơ camera lên, Sở Nguyệt Nịnh qua màn hình, may mắn cô gái dời mắt .
Cô thở dài nhẹ nhõm.
Chỉ bản Tằng Phương Tâm mới rõ ràng, khi nãy Sở Nguyệt Nịnh qua mang theo một áp lực vô hình khiến cô hiểu mà cả căng thẳng, gắt gao cắn răng toát mồ hôi lạnh.
Các quán liền kề đang bọn xã hội đen quậy phá, chủ quán đau lòng thôi. đối mặt với những kẻ hung hãn l.i.ế.m m.á.u con dao, sẵn sàng gi.ết như c.h.é.m cải trắng, họ chỉ thể cam chịu lau nước mắt.
Họ lén lút bàn tán:
"Chẳng lẽ thể liên thủ đuổi Sơn Miêu ? Chỉ thể chúng nó phá quán ư?"
"Làm đuổi? Anh dám gi.ết ? Hay là sợ ch.ết?"
Vấn đề dấy lên, liền im lặng.
"Thôi nào," chủ quán thở dài.
"Mọi nhận mệnh thôi, cho dù Sơn Miêu, cũng sẽ Thủy Miêu, Thủy Miêu thì còn Cẩu Miêu.
"Xã hội đen tồn tại một ngày, chúng sẽ chịu hà h.i.ế.p một ngày, nộp tiền bảo kê một ngày.
"Hôm nay coi như xui xẻo một ngày ."
Sở Nguyệt Nịnh thu dọn đồ đạc, biểu tình quá nhiều biến động.