Tên cướp run rẩy sợ hãi.
"Sở đại sư, xin hứa sẽ bao giờ dám tái phạm nữa! Xin hãy tha thứ cho ."
Sở Nguyệt Nịnh sang Từ Đan.
Từ Đan dọa sợ, khi thấy tên cướp quỳ lạy chân , bà vội vàng lùi .
Sở Nguyệt Nịnh : "Tha thứ cho thành vấn đề, nhưng tay chân thì hãy việc lương thiện ."
Nói xong, cô cau mày những trong quán cà phê dọa sợ.
"Phi Ngư Ca, dọa họ sợ hãi."
"Được ! sẽ dẫn ngay lập tức." Phi Ngư Ca lành, kéo tên cướp sang một bên và tát mặt : "Nghe , Sở đại sư gặp mày nữa. Nếu để tao mày còn ăn cắp, thì tao sẽ c.h.ặ.t c.h.â.n mày ném xuống biển cho cá mập ăn!"
"Còn nữa."
Phi Ngư Ca dậy, dặn dò các đàn em rõ Sở Nguyệt Nịnh, "Nhớ kỹ, nếu còn xảy chuyện như nữa, thì đừng hòng chỗ trong Thập Tứ Bang."
"Sở đại sư, chúng sẽ ngay đây."
"Ừm." Sở Nguyệt Nịnh gật đầu.
Cho đến khi rời khỏi quán cà phê,
Từ Đan mới thu hồi ánh mắt. Vẻ hoảng hốt khi chứng kiến cảnh tượng xã hội đen hung hãn cúi đầu xin một cô gái trẻ vẫn còn hiện rõ khuôn mặt bà. Hơn hai mươi năm xem phim ảnh về xã hội đen, nhưng đây là đầu tiên bà chứng kiến cảnh tượng xã hội đen quỳ gối xin ngoài đời thực.
Từ Đan cảm thấy vô cùng sùng bái Sở Nguyệt Nịnh. Một cô gái trẻ tuổi như mà thể khiến xã hội đen quỳ gối xin .
"Ninh Nịnh, tại họ gọi cô là Sở đại sư?"
Nghe xong giải thích, Từ Đan mới hiểu Sở Nguyệt Nịnh là đại sư phong thủy。Bà kinh ngạc đến trợn tròn mắt, "Cô còn trẻ như mà là đại sư phong thủy ư? Thật là lợi hại!"
Từ Đan cảm thấy thể tin .
Sở Nguyệt Nịnh cảm thấy thú vị, đưa cho Từ Đan điện thoại của , "Nếu bà bất kỳ thắc mắc nào về phong thủy thì cứ gọi cho bất cứ lúc nào."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-khong-ta-dung-ki-nghe-boi-toan-thien-dinh-de-kiem-song/chuong-261.html.]
DTV
"Tốt." Từ Đan lưu điện thoại với vẻ vui mừng khôn xiết.
Trong nhà bà một vị mê phong thủy, nếu bà quen một vị đại sư phong thủy trẻ tuổi, chắc chắn ông sẽ vui mừng.
Ngay khi Phi Ngư Ca bước khỏi cửa, bỗng dừng và gọi một tiếng:
"A Hoài? Tiêu Hoài!"
Một tên đàn em lên tiếng.
Tiêu Hoài?
Sở Nguyệt Nịnh cảm thấy cái tên quen thuộc.
Chỉ thấy một thiếu niên ngây thơ gật đầu, ngậm điếu thuốc lá, tuy vẻ ngoài còn ngây ngô nhưng trong mắt ẩn chứa một tia lệ khí.
Cuối cùng Sở Nguyệt Nịnh cũng nhớ tại cảm thấy quen thuộc.
Bởi vì Tiêu Hoài là nam chính trong nguyên tác.
Cũng là sẽ ngược đãi Sở Di thê thảm trong tương lai, cuối cùng bỏ rơi Sở Di để cưới nữ chính ngốc bạch ngọt.
Tiêu Hoài cũng lướt qua quán cà phê, lười nhác ngoài, "Đại ca, chuyện gì ?"
Sở Nguyệt Nịnh nhấp một ngụm cà phê, lướt qua.
Theo nguyên tác, hai mất vài năm nữa mới gặp , nhưng , Sở Nguyệt Nịnh sẽ để Sở Di tiếp tục theo cốt truyện đầy đau khổ.
---
Sở Nguyệt Nịnh lái xe đến phố Miếu, cô mới đỗ xe thấy Sài Tư Tuyết kéo tay bạn trai dạo phố.
Cô dừng xe, khẽ nhíu mày.
"Sở đại sư!" Sài Tư Tuyết đến mặt Sở Nguyệt Nịnh.
Sở Nguyệt Nịnh nam thanh niên bên cạnh cô , liền khẽ mỉm : "Biết nắm bắt cơ hội đấy."
Sài Tư Tuyết kéo tay nam thanh niên, ngọt ngào: " còn cảm ơn Sở đại sư chỉ điểm cho , sợ nếu nhận bên cạnh thì sẽ bỏ chạy mất."
Nam thanh niên sủng nịch vuốt tóc Sài Tư Tuyết: " cũng cảm ơn Sở đại sư. Cô thật sự quá trì độn, đợi cô nhiều năm như mà cô vẫn luôn nhận tình cảm chân thành của . Cảm ơn Sở đại sư giúp cô dũng cảm bước đến gần hơn."