Xuyên Không Ta Dùng Kĩ Nghệ Bói Toán Thiên Đỉnh Để Kiếm Sống - Chương 379

Cập nhật lúc: 2025-03-26 13:42:04
Lượt xem: 99

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Lúc , con chồn ngừng mang gà rán và cả rượu trắng mà con thích nhất, bộ móng vuốt nhỏ xíu ôm lấy cái đùi gà, tức giận và phẫn nộ.

Cực khổ luyện tập suốt một trăm năm, tất cả chỉ vì ngày truyền lời may mắn.

Kết quả một câu bằng đống phân hỏng tất cả.

Tháng thứ hai, vì thành công truyền lời may mắn, nó còn cố ý mang theo gà rán và rượu trắng. Nghe thái gia gia của nó từng qua, thái gia gia từng thành công truyền lời may mắn bằng cách .

"Ăn của ngắn, của dài." Từ xưa đến nay, chuyện nhân thú giao hảo vẫn luôn tồn tại. Con chồn tin rằng cách nhất định sẽ thành công!

Bà A Sơn , cầm gậy đào gãi đầu và hỏi: "Kết quả thế nào? Thành công ?"

Hà Văn Bân im lặng một lát, : "Gà rán quá thơm, rượu trắng quá nồng, ... ngủ ."

Anh mơ màng nhớ hình ảnh con chồn vỗ mặt và hỏi hỏi : " giống ? Giống ?"

Nghĩ rằng nó đòi tiền, Hà Văn Bân bèn móc hai trăm tệ đưa cho nó, nhắm mắt đưa chân ngủ một mạch đến sáng.

"Đại sư." Hà Văn Bân hỏi với vẻ mặt khổ sở: "Tại nó nhất định tìm ? Một thất bại đủ ? Đổi khác chừng sớm thành công ."

Sở Nguyệt Nịnh rót thêm nước chén, nhàn nhã : "Chồn tu luyện ai cũng thể . Bát tự của con thể cản trở âm vật. Nếu bát tự yếu, gặp chồn tu luyện ngay đầu tiên thể hù chết. Chồn vốn công đức viên mãn, chỉ còn một bước nữa là thành tinh. Nếu hại c.h.ế.t , nó sẽ mất nhiều hơn ."

"Chồn tu luyện ba cơ hội. Từ đầu tiên đến thứ ba đều cần cùng một . Nó tìm hai , còn một nữa."

"Còn một nữa?" Hà Văn Bân ngừng xoa vết thương miệng, cầm quả trứng gà lên mặt với vẻ sợ hãi. Nếu đối phương là chồn còn đỡ, chứ là chồn, ai mà sợ chứ?

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-khong-ta-dung-ki-nghe-boi-toan-thien-dinh-de-kiem-song/chuong-379.html.]

Tối om, nó giống như một đứa trẻ năm sáu tuổi.

"Đại sư, sự xui xẻo ? Lỡ như chống đỡ đến ngày gặp nó, lỡ xe đ.â.m c.h.ế.t hoặc ngã xuống bể nước c.h.ế.t đuối thì ?"

Cũng thể trách Hà Văn Bân , xui xẻo của gần đây thể khiến té ngã nặng và nhập viện.

"Nhân quả tương báo, gặp con chồn hai , cho dù nó ý hại , thì nó vẫn là âm vật. Người bình thường tiếp xúc với âm vật lâu ngày sẽ ảnh hưởng vận thế." Sở Nguyệt Nịnh nhấp một ngụm .

"Chờ đến thứ ba nó đến tìm bạn, hãy tùy theo ý nguyện của nó, hiểu rõ nhân quả, tự nhiên sẽ còn xui xẻo nữa."

Hà Văn Bân thấy còn hy vọng, thở phào nhẹ nhõm, cầm quả trứng gà lăn lăn mặt, khuôn mặt thanh tú hiện lên nụ rạng rỡ.

"Cảm ơn đại sư giải đáp thắc mắc cho ."

Nói xong, thanh toán tiền xem bói, đưa quả trứng gà lăn lăn cho Sở Nguyệt Nịnh, duỗi , "Trứng gà kho nước tương ăn cùng thơm, ngon tuyệt. Đại sư thử xem?"

Sở Nguyệt Nịnh xuống.

DTV

Hà Văn Bân cầm nửa quả trứng gà da ướt đẫm nước tương, nhớ quả trứng gà lăn qua vô vòng mặt , cho dù đối phương bụng, Sở Nguyệt Nịnh cũng thể cảm thấy gánh nặng tâm lý khi ăn nó.

"Tính... tính , cứ ăn ."

"Đại sư thật là khách sáo, xin phép về ." Hà Văn Bân cắn một miếng trứng gà, động tác rách miệng vết thương, dậy nhai nhồm nhồm.

Nhóm hàng xóm trở về, quên nhắc nhở một cách thiện ý.

"Nhớ kỹ nhé, đừng hỏng việc đó."

" , chồn tu luyện một trăm năm cũng dễ dàng, để nó thành tinh ."

Loading...