Sở Nguyệt Nịnh .
Hai đàn ông cửa Bệnh viện Cửu Long, một đang ngây ngô, lấy chìa khóa xe từ túi áo khoác.
"Đi nào, đưa cô ăn ở Tị Phong Đường, ăn xong đưa cô về nhà."
Thi Bác Nhân cũng vẫy tay: "Tị Phong Đường món mới ngon lắm, mau thôi! Đi chậm là hết chỗ đó."
Trước lời mời nồng nhiệt của hai , Sở Nguyệt Nịnh cong cong mắt và mỉm nhẹ: "Được thôi."
DTV
---
Hôm .
Phố Miếu sáng sớm tấp nập qua .
Sở Nguyệt Nịnh hôm qua quán, một hồi vất vả mới đẩy xe hàng đường, mười mấy phóng viên như ong vờn lấy mật, ai nấy cũng cầm micro tiến đến vây quanh.
Ngày hôm qua, các phóng viên đợi ở phố Miếu cả ngày, hôm nay rốt cuộc cũng gặp .
Bọn họ chen lấn , xong lời liền vội vàng nhường chỗ cho .
"Sở đại sư, là phóng viên của tạp chí Time, xin hỏi cô thời gian cho một cuộc phỏng vấn ?"
"Sở đại sư." Một giọng khác vang lên.
Sở Nguyệt Nịnh sang, là một phóng viên nam. Thấy Sở Nguyệt Nịnh chú ý đến , vội vàng cầm micro chen thêm hai bước.
"Rất nhiều đến chị qua trận chung kết Hoa Hậu HongKong, cũng ít dân tự phát từ các nơi đến đây xem bói. Xin hỏi, chị điều gì nhắn nhủ đến những yêu mến ?"
Thực , ngày hôm qua họ cũng đến phố Miếu, nhưng vì Sở Nguyệt Nịnh quán, họ hỏi thăm những hàng xóm lân cận Trương Ký, nhưng ai chịu tiết lộ nơi ở của Sở Nguyệt Nịnh. Do đó, họ đành sáng nay để "mai phục".
Sở Nguyệt Nịnh thấy các phóng viên cũng vất vả, bèn suy nghĩ một lát : "Được thôi."
Có cơ hội phỏng vấn Sở Nguyệt Nịnh, các phóng viên đều vô cùng phấn khích, tranh thủ thời gian xếp hàng chờ.
Sở Nguyệt Nịnh định xe hàng, đó đến chỗ một bóng cây gần đó, dựa lưng gốc cây to lớn và trả lời phỏng vấn của từng phóng viên.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-khong-ta-dung-ki-nghe-boi-toan-thien-dinh-de-kiem-song/chuong-408.html.]
Một tiếng , buổi phỏng vấn kết thúc.
Các phóng viên đều khỏi kinh ngạc và thán phục.
"Không ngờ tính tình của đại sư như ."
" , khác với những đại sư phỏng vấn đây, họ thường kiêu ngạo và khó chịu."
"Quẻ bói của chị cũng chính xác nữa. Nếu vội về công ty báo cáo kết quả công tác, nhất định sẽ xem bói một quẻ."
Bỗng nhiên, một phóng viên chỉ xuống chân: "Nhìn kìa, dẫm phân chó kìa!"
Vài phóng viên khác xuống, phát hiện giày của họ vẫn sạch sẽ, hề dẫm thứ gì. Ngẩng đầu lên, họ thấy gã phóng viên lừa đảo cầm bản ghi chép phỏng vấn và bỏ chạy.
Họ tức giận hét lên: "Này, chúng đều là đồng nghiệp, cần tranh giành thời gian như , thật là vô liêm sỉ!"
Nhóm hàng xóm xung quanh ồ ạt.
Khi Sở Nguyệt Nịnh dạo trở , đám đông hàng xóm vây quanh đồng loạt vỗ tay tán thưởng nồng nhiệt.
Họ reo hò theo :
"Đại sư thật là giỏi!"
"Đêm qua chúng đều xem chung kết Hoa hậu Hong Kong, Lộ Thanh quả thật giành vương miện!"
"Nói thật, lúc đó thấy cô gái đó gầy và đen, thực sự tin rằng cô thể giành vương miện. Không ngờ khi đổi hình ảnh, xinh đến ."
"Đại sư thực sự giúp đỡ cả đời cô , nếu đại sư, cô lẽ chỉ thể về quê lấy chồng."
"Làm việc lớn như , chẳng lẽ đáng để chúng vỗ tay tán thưởng , các vị hàng xóm ?"
" !"
Mọi đồng thanh hô vang.
Trước sự nhiệt tình của , Sở Nguyệt Nịnh chớp chớp mắt, nụ nhẹ nhàng nở gương mặt trắng hồng của cô: "Đó là điều nên ."
Họ là những chứng kiến bộ sự việc, tự nhiên cảnh của Lộ Thanh, đến cả tiền xem bói cũng , nghèo gầy gầy, nếu quẻ của Sở Nguyệt Nịnh, Lộ Thanh về quê tiếp tục cuộc sống nghèo khổ, thể chọn hoa hậu, trở nên nổi tiếng ?