Hắn nhấn mạnh chân ga.
Mười phút .
Quách Tiêu cùng với các thành viên của tổ C đến ngoại thành, cảnh sát bao vây từ từ tiến về phía nhà kho bỏ hoang che phủ bởi màn đêm.
Từ lầu hai vọng xuống tiếng gầm gừ của Vương Thông Hải.
"Mày đúng là đồ con lợn! Lòng đàn bà, cút ngay cho tao!"
Lý Xuân Ni đẩy ngã xuống đất, Vương Thông Hải hung hãn giơ d.a.o lên, chậm rãi tiến về phía Phó Phỉ Phỉ trói chặt, Phó Phỉ Phỉ sợ hãi run rẩy, tóc dính chặt mặt, cô cố gắng giãy giụa bằng tay và chân trói chặt.
Giữa màn đêm.
Những mảnh giấy vàng vẽ hình thù rực rỡ bay lơ lửng trong trung, vô cùng nổi bật.
"Hu hu hu…"
Con d.a.o ngày càng đến gần, Phó Phỉ Phỉ sợ hãi nhắm chặt mắt .
Lý Xuân Ni trán chảy máu, móng tay gãy vụn vì lao động đồng áng, bám đầy bùn đất, bà cố gắng bò dậy từ nền xi măng, gào thét lao lên, "Thông Hải, dừng tay !"
Vương Thông Hải nghiêng đẩy, con d.a.o vẽ một đường cong trong trung, suýt nữa cắt đứt sợi dây lụa mỏng manh cổ Phó Phỉ Phỉ.
Mảnh giấy vàng rơi xuống một cách lặng lẽ bụng trái Phó Phỉ Phỉ.
Vương Thông Hải mắt đỏ tươi, giơ d.a.o lên hết sức nhắm , gào to: "Dựa cái gì mà một con đàn bà như mày thể sống ? Còn con trai tao chịu đựng sự đau đớn tra tấn!"
Dưới lầu thấy tiếng động, cảnh sát nhanh chóng xông lên.
Quách Tiêu Vương Thông Hải nhắm bụng Phó Phỉ Phỉ, đồng tử đột nhiên co rút, giơ s.ú.n.g lên, "Không nhúc nhích!"
DTV
quá muộn, con d.a.o đ.â.m bụng.
Chỉ trong chớp mắt, bùa vàng bốc cháy thành tro, gian tối tăm bỗng lóe lên một tia sáng chói mắt khác thường.
Con d.a.o như một tấm chắn thép cứng rắn chặn .
"Sao... thế ?" Vương Thông Hải tất cả những gì xảy mắt, mồ hôi lạnh toát vì thể tin , đợi ông giơ d.a.o thứ hai, thì một tiếng rơi xuống đất vang lên từ bên cửa sổ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-khong-ta-dung-ki-nghe-boi-toan-thien-dinh-de-kiem-song/chuong-474.html.]
Boni nhảy xuống đất, thấy Vương Thông Hải giơ d.a.o thứ hai, nhanh chóng lao lên, gió mạnh thổi qua, chiếc áo khoác bay lượn trong trung, một cú quét ngang bằng d.a.o găm rơi xuống.
"A!" Vương Thông Hải kêu thảm thiết, kịp phản ứng gì, cằm ông truyền đến cơn đau nhói, cả ngã xuống đất, giây tiếp theo gáy ông đập mạnh xuống sàn.
Đầu váng mắt hoa, ông kịp kêu la.
"Các là ai?"
Ông cố gắng giãy giụa bò dậy, đối mặt với nòng s.ú.n.g đen ngòm của Quách Tiêu.
"Tổ trọng án, nghi phạm hiện tại nghi ngờ liên quan đến tội bắt cóc và thương tích, bắt theo quy định."
Hiện trường hỗn loạn.
Các thành viên của tổ C nhanh chóng xông lên đè Vương Thông Hải, còng tay ông .
Những khác thì giải cứu Phó Phỉ Phỉ.
Chỉ Quách Tiêu lặng lẽ bên cửa sổ khi thu dọn hiện trường, vẻ mặt lạnh lùng, nội tâm chấn động dữ dội.
Hắn mới tận mắt chứng kiến một lá bùa trống rỗng bốc cháy, chặn một nhát d.a.o chí mạng của Vương Thông Hải.
Niềm tin khoa học suốt mấy thập niên qua nghiền nát trong tích tắc.
Trên đời , thật sự bùa phép thể cứu mạng.
---
Hôm , sáng sớm.
Sở Nguyệt Nịnh ôm một thùng giấy đến cửa hàng phong thủy Sở Ký.
Thím bán khoai lang đang bưng chén ăn sáng ở cửa, khi thấy đại sư, bà vội vàng dậy chào đón: "Đại sư, ăn sáng ? Chưa ăn thì cùng ăn với nhé?"
Sở Nguyệt Nịnh mỉm : "Đã ăn , cảm ơn."
"Vậy ah, gì." Thím bán khoai lang nhón chân trong cửa hàng, thấy trang trí thiện, bà càng thêm tươi : "Ai nha, xem bát quái cũng thể gần nhà."
Nói đến ai mỗi xem bói của Sở Nguyệt Nịnh đều xem, thì thể nhắc đến thím bán khoai lang.
Điều kiện sống của bà tồi và lo lắng gì, nhưng điều đó ảnh hưởng đến việc bà lo lắng cho khác.