Xuyên Không Ta Dùng Kĩ Nghệ Bói Toán Thiên Đỉnh Để Kiếm Sống - Chương 532

Cập nhật lúc: 2025-03-29 08:02:02
Lượt xem: 62

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

"Vì công việc mà đánh mất giao tiếp cũng thật phiền phức."

Sở Nguyệt Nịnh rót nước ly, cầm lên: "Mọi sai ."

"Đinh Thao là bụng, ở khoa thường thích nhất là giúp đỡ . Bất cứ công việc nặng nhọc nào cũng tranh nên các nữ đồng nghiệp yêu mến. Không chỉ đơn giản là cô đơn nhàm chán, mà mỗi ngày còn nhiều nữ đồng nghiệp tìm tâm sự. Anh là bạn thực sự của các chị em phụ nữ."

Đinh Thao khen ngợi chút ngượng ngùng, gãi đầu: "Đại sư quá khen."

Sở Nguyệt Nịnh đặt chén xuống: "Bạn điều gì hỏi ?"

"Hỏi gì ạ?" Đinh Thao thực sự gì để hỏi, ban đầu chỉ bà cô rằng Sở đại sư giỏi, thường xuyên xếp hàng , hôm nay vặn thấy ai nên mới đến bói toán.

bỏ lỡ cơ hội gặp đại sư, mới nghĩ đến việc bói toán.

DTV

Suy nghĩ một lúc, Đinh Thao nhíu mày: "Đại sư, dạo gần đây tinh thần lắm, đại sư xem thể vẽ cho một lá bùa nâng cao tinh thần để thể giữ tinh thần ?"

Vừa dứt lời Đinh Thao, hàng xóm trêu ghẹo.

"Tuổi trẻ mà tinh thần , thể xem cần bổ sung một chút."

Đinh Thao liên tục xua tay, nghĩ đến chuyện gì đó thở dài: "Không , đây thực tập tại khoa trị liệu quen với một ông chú, thể là đối xử với ông nên ông thích ."

"Gần đây, điều về phòng cũ. Ông vẫn thường xuyên đến tìm nửa đêm, khiến hy sinh thời gian nghỉ ngơi để mua đồ ăn cho ông ."

"Haizzz, ông bệnh nặng, thường ngày cũng thấy con cái nào đến thăm nom, ông nhiều đến tìm đều tỏ vẻ đói khát. Lòng mềm yếu nên đành giúp đỡ. là do chiếm dụng thời gian nghỉ ngơi là do nguyên nhân khác, mà nghỉ ngơi nên tinh thần ngày càng mệt mỏi."

Nói xong, Đinh Thao nghĩ đến chuyện gì đó và than vãn một tiếng.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-khong-ta-dung-ki-nghe-boi-toan-thien-dinh-de-kiem-song/chuong-532.html.]

"Chẳng hiểu , mỗi mua đồ về, ông đều ăn. Lần đầu tiên mua bún xào về, ông chỉ nhấc lên ngửi ngửi ."

"Lần thứ hai, nghĩ ông thích bún xào, nên đổi sang cháo, kết quả ông chỉ ngửi ngửi ."

"Hai đều ăn, đành hỏi ông thích gì, kết quả ông chỉ cần mua, ông đều sẽ thích ăn."

Mỗi Đinh Thao chạy mua đồ, ông chú đều ăn. Qua nhiều , cũng cảm thấy mệt mỏi. vẫn mua, thực sự là vì ông chú mỗi đều tỏ đói khát.

Thậm chí, một Đinh Thao còn thấy tiếng bụng đói kêu vang của ông chú đó.

Đối mặt với hành vi kỳ quặc của ông chú đó, hàng xóm cũng bàn tán sôi nổi.

"Ông già thật quá đáng, cố ý mua đồ cho ông , thế nhưng chỉ ngửi ngửi ."

" , trai , tối nay nếu ông đến, thì đừng mua cho ông nữa."

"Chắc chắn quan hệ giữa con cái với , mới thể đến thăm nom ông ."

"Cậu chỉ là ngoài, ông những ơn mà còn bắt bẻ."

Sở Nguyệt Nịnh chớp chớp mắt, cảm thấy kỳ lạ: "Sao ông chú ăn?"

"Thực sự ăn." Đinh Thao mặt ủ mày ê, thực sự gì với ông chú. Nếu tiếp tục chiếm dụng thời gian nghỉ ngơi, tinh thần của chỉ càng ngày càng tệ hơn.

"Mỗi mua đồ về, ông đều chỉ ngửi ngửi mặt , đó dậy ."

Sở Nguyệt Nịnh buông chén , cảm thấy vấn đề gì: "Đương nhiên , cách ăn uống của khuất khác với sống."

Nghe lời , Đinh Thao tự chủ mở to mắt, hít một thật sâu.

Loading...