Sau một hồi im lặng.
Tiếng lạnh vang vọng khắp căn hầm tĩnh mịch.
"Vì Kỳ gia? Thật nực . Giết vợ, g.i.ế.c con, chỉ vì vận may của cá nhân ông mà thôi."
Kỳ Nho về phía lu rượu đựng thi thể, ông ngừng xoay nhẫn ngọc, nheo mắt : "Cô là ai? Ai cô tư cách xen chuyện nhà ?"
" là ai quan trọng." Sở Nguyệt Nịnh vẻ mặt của Kỳ Nho, vạch trần bộ mặt dối trá của ông .
" thật ông, vận mệnh cả đời dựa vợ, g.i.ế.c vợ g.i.ế.c con, ông sợ báo ứng ?"
DTV
Vừa dứt lời, ánh mắt Kỳ Nho trở nên lạnh lẽo: "Câm miệng!"
Ông quên bao nhiêu năm , còn dám nhắc đến chuyện dựa vợ mặt ông .
Sở Nguyệt Nịnh xoay thanh kiếm gỗ đào trong tay: "Vận mệnh dựa vợ, đỉnh điểm cũng chỉ 25 năm. 25 năm , ông dựa vận may của vợ để khởi nghiệp thành công trong thương trường. đời mệnh nào là vĩnh cửu, vì từ năm đó, vận may của ông bắt đầu suy giảm."
"Công ty và cổ phiếu của ông liên tục gặp biến động, chỉ cần sơ hở một chút, ông sẽ rơi cảnh tán gia bại sản."
"Ông cam tâm, để cứu vãn vận may, ông liền tìm thầy phong thủy và trận Nhân Tế Tục Vận. Dùng m.á.u vợ để giúp ông hồi sinh vận may, khiến cho vận khí của Kỳ gia suy giảm."
"Sau đó, vận mệnh của nhà họ Kỳ tuy hơn một chút, nhưng ông nhận rằng vẫn đủ, ông vất vả leo lên đến vị trí , thể để vinh quang chôn vùi một nữa?"
"Thầy phong thủy với ông rằng, để duy trì vận khí của nhà họ Kỳ trong trăm năm và hậu đại hưng thịnh, ông cần hiến tế thêm một . Người liên quan mật thiết về huyết thống với ông, là con ruột của ông, và đủ 18 tuổi."
Kỳ Nho con riêng, cho dù sinh con ngay lập tức cũng thể đợi 18 năm.
Vì , ông chỉ thể chọn Kỳ Thiên Duệ hoặc Kỳ Thiên Mỹ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-khong-ta-dung-ki-nghe-boi-toan-thien-dinh-de-kiem-song/chuong-616.html.]
Sở Nguyệt Nịnh lạnh lùng.
"Hai đứa trẻ, ông chọn Kỳ Thiên Mỹ."
Đây cũng là lý do tại khi thấy Kỳ Thiên Duệ đầu tiên, cô cảm nhận sự kỳ lạ trong vận khí của .
Bởi vì.
Vận khí là nhờ tưới m.á.u của cùng huyết thống.
Cùng một nguồn gốc, tự nhiên sẽ gì khác thường.
Tiếng vỗ tay vang vọng trong căn hầm tĩnh mịch. Kỳ Nho nheo mắt, nâng cao bàn tay đeo nhẫn ngọc mà con gái tặng, vỗ nhịp chậm rãi, môi nở nụ nhàn nhạt.
Lúc , ông lười biếng ngả ghế.
" , sát hại họ chính là vì vận mệnh, thì ?"
" Kỳ Nho nửa đời bất quá chỉ là một kẻ tầm thường, cho dù nỗ lực đến cũng chỉ nhận sự hờ hững. Rõ ràng là một phần tử của Kỳ gia, nhưng chẳng lấy một xu tiền."
Hai mắt ông dần lạnh lẽo xuống, ẩn chứa ngọn lửa giận dữ.
"Vì sinh tồn, phu khuân vác hàng bến tàu, hai mươi đồng tiền dùng cả tuần mới kiếm . hao tổn tâm cơ, dốc hết sức lực mới quyền thế như ngày hôm nay. Kẻ hèn vận hèn mọn dám toan tính cướp tất cả của ? Ước mơ viển vông!"
Kỳ Thiên Duệ hoảng sợ mở to mắt, cha vĩ đại mặt, xa lạ như từng quen .
Anh hai t.h.i t.h.ể trong lu rượu, thể kìm nén sự run rẩy.
"Ông vì vận mệnh mà g.i.ế.c hại họ ?"
"A Duệ." Kỳ Nho xoay nhẫn ngọc tay, nhàn nhã , "Cha sớm tìm xem cho con. Con đường tu luyện của con tuy tiềm năng, nhưng thể đạt đến đỉnh cao như hiện tại. Là cha, cha sẽ giúp con tiến xa hơn một bước."
"Con may mắn là con trai của cha, bằng , ngày đó chính là con phong ấn trong lu rượu. Chỉ cần lời, cần qua tâm đến cái c.h.ế.t của A Dung và Thiên Mỹ, con vẫn sẽ là đứa con ngoan ngoãn của Kỳ Nho ."