Công ty Kim Luân Độ là một công ty tư nhân khó , nhiều sinh viên nghiệp đại học nổi tiếng địa phương chen chân nổi, chỉ vì Trần Thân Hà nghiệp trường đại học 985 hàng đầu Trung Quốc, nên HR phá lệ tuyển dụng.
Sau khi công ty, Trần Thân Hà nhanh chóng lộ sự thiếu năng lực, vì thăng tiến, cô liên tục lợi dụng nhan sắc.
"Không... Tất cả đều kết thúc." Trần Thân Hà mặt trắng bệch, che mặt nức nở.
DTV
Cô vất vả mới leo đến bước , tưởng chừng như thể nước ngoài, thể càng thêm oai phong.
Bây giờ bóc trần bằng cấp giả, cô đánh trở về thực tế.
---
Nông thôn Trung Quốc.
Cha Trần ở cửa, cầm con d.a.o ném híp mắt c.h.é.m cây tre, chuẩn đan giỏ tre. Bên cạnh ông cũng một đàn ông trung niên, mặc áo Tôn Trung Sơn màu xanh nhạt, tóc hai bên tai đều bạc trắng.
Còn một đàn ông trẻ tuổi, cầm cặp công văn .
Cha Trần rít thuốc, : "Chỉ là một cái giỏ tre, cần quá coi trọng thế. mà, năm đó chính là dùng tay nghề , cùng với lò gạch kiếm sống nuôi cả gia đình. Con gái ... con gái học giỏi, nhưng vẫn thường xuyên thức khuya đan rổ, để sáng sớm cho vợ gánh chợ bán."
Người thanh niên phía cảm thán: "Thật vất vả."
"Sao vất vả ?" Cha Trần tước thanh cây tre, đặt xuống đất, cầm lấy một cây khác để tước, " chỉ một đứa con gái, từ nhỏ đến lớn đều cưng chiều hết mực. Lũ trẻ trong xóm rủ con bé nhảy dây, dã ngoại, nó đều mà chỉ ở trong phòng sách. Chủ tịch , sách thể đổi vận mệnh."
"Cậu xem cái xóm núi của chúng , cái gì cũng thiếu. Vất vả lắm con gái mới cố gắng phấn đấu, chúng thể cản trở , dù đập nồi bán sắt cũng hỗ trợ nó."
"Đồng hương vất vả." Người đàn ông trung niên đôi tay chai sần của cha Trần, đầy cảm thán, "Hiện tại con gái ? Đã nghiệp ? Học chuyên ngành gì?"
Mắt cha Trần như ngấn lệ lấp lánh, đưa tay xoa xoa mũi, "Không thi đậu, đều do còn sức khỏe, liệt giường mấy năm. Nói cho , con gái thành tích luôn đầu, nhưng thi đại học thi hỏng, học nhưng gia đình điều kiện."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-khong-ta-dung-ki-nghe-boi-toan-thien-dinh-de-kiem-song/chuong-661.html.]
"Ai, đều là do hại con bé."
Người đàn ông Địa Trung Hải như suy tư điều gì đó.
Lại một lúc , một cái giỏ tre đan xong.
Ngay lúc hai đàn ông định cầm giỏ , thì Trần từ trong nhà vẫy tay: "Nhanh lên, con gái ông gọi điện thoại kìa."
Cha Trần vội .
Chỉ Dương Gia Quốc trợ lý với vẻ suy nghĩ: "Cậu xem, thành tích luôn đầu, đột nhiên thi hỏng?"
Trợ lý cũng thấy khó tin: "Thưa tỉnh trưởng, đây, theo lý thì thể xảy chuyện ."
Giác quan mách bảo , chuyện đơn giản.
Đợi nửa tiếng , cha Trần mặt đỏ tía tai, nổi giận đùng đùng lao .
"Tốt lắm, Trần Đồng Hòa! Nhà vô lương tâm thế hả, dám mạo danh thành tích thi đại học của Hi Hi! , bùn nhão trét lên tường của nhà thi đậu trường , còn con gái nhà thi đậu!"
Lời thốt .
Dương Gia Quốc giật , vội vàng ngăn cha Trần : "Đồng hương, thế , hãy bình tĩnh cho ."
Cha Trần nghĩ đến con gái lỡ cả đời, sốt ruột đau khổ, vội vàng kể chuyện.
Tỉnh trưởng càng càng tức giận: "Thật quá quắt! Còn dám trò trộm long tráo phượng như ! Tiểu Ngôn, chuyện tra rõ!"
Tiểu Ngôn lập tức nhận lời, lấy điện thoại từ trong cặp công văn và sang một bên gọi điện.
Tỉnh trưởng trấn an vợ chồng cha Trần khổ sở: "Hai cứ yên tâm, nhất định sẽ giúp hai lấy công đạo."