Bước trong, Sở Nguyệt Nịnh thấy A Dung đang giường.
Người phụ nữ gầy gò, mắt nhắm nghiền, bao trùm bởi tử khí.
Trong ảnh, nữ cảnh sát tư thế hiên ngang, hăng hái, tràn đầy niềm đam mê và hy vọng cuộc sống.
Trên giường bệnh, nữ cảnh sát cũng nguy kịch, chỉ còn một thở thoi thóp.
Trương Kiến Đức xổm xuống đất, nắm c.h.ặ.t t.a.y Lý Uyển Dung, đưa lên môi hôn nhẹ, vuốt ve mái tóc khô xác của cô , nghẹn ngào.
"A Dung năm đó là một nữ cảnh sát tài ba của tổ trọng án B, bất kỳ vụ án nào khó khăn đến rơi tay A Dung cũng nhất định cách phá án và bắt giữ hung thủ. Đáng tiếc là một trong vụ án bắt cóc, cô gặp tặc vương, vì cứu Lương Văn Lâm mà thương ở phần eo dẫn đến nửa liệt."
"Sau đó, cô từ chức, để tránh cho cô thấy cảnh thương tâm, chuyển nhà hàng đến phố Miếu và tận tâm chăm sóc cô . Lúc đầu nghĩ rằng thể cả đời như , ngờ rằng, cô ... Cô một bước."
Trương Kiến Đức hai mắt đỏ hoe, giường là phụ nữ yêu thương, nếu thể, hQNA nguyện giường, tình nguyện để thế tra tấn bởi bệnh tật.
"Anh rằng việc cướp từ Diêm Vương là điều hoang đường, Nịnh Nịnh, gì, nếu thể, nguyện ý đánh đổi mạng sống để A Dung sống , để cô thấy thế giới ."
DTV
Sở Nguyệt Nịnh thương cảm phụ nữ, sang Trương Kiến Đức, "Trên đời nhân quả đều giới hạn, em thể giúp chuyển mệnh cho cô , nghĩ kỹ ?"
"Nghĩ kỹ ." Trương Kiến Đức nắm chặt lấy bàn tay gầy guộc như que củi của Lý Uyển Dung, kiên quyết : "Không A Dung, tuyệt đối thể sống một ."
Sở Nguyệt Nịnh bày một trận pháp cho hai .
Trương Kiến Đức giường, nắm c.h.ặ.t t.a.y Lý Uyển Dung.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-khong-ta-dung-ki-nghe-boi-toan-thien-dinh-de-kiem-song/chuong-763-ngoai-truyen.html.]
Ngay khi trận pháp thành công, cửa sổ trong phòng gió lớn thổi tung.
Mái tóc đen của Trương Kiến Đức bỗng chốc bạc trắng, tử khí quanh Lý Uyển Dung trong nháy mắt tan biến còn sót chút gì.
Lý Uyển Dung mở mắt , Trương Kiến Đức với mái tóc bạc trắng, nước mắt lăn dài má, giọng khàn khàn vì lâu : "Anh thật ngốc, em gặp Diêm Vương, ông ở dương thế hy sinh hai mươi năm tuổi thọ để giúp em sống , nên ông thu em. Là thật ?"
Trương Kiến Đức Lý Uyển Dung, hôn tay cô , vuốt ve mái tóc của cô , mặc dù vợ gầy gò, nhưng trong mắt cô vẫn luôn xinh nhất.
Hắn : "Sinh cùng chăn, c.h.ế.t cùng huyệt."
Sở Nguyệt Nịnh xuống lầu, Chu sir đang yên lặng chờ cô, ánh mắt lên tầng , hỏi: "Thế nào?"
"Không ." Sở Nguyệt Nịnh mỉm , "Anh Đức còn bốn mươi năm tuổi thọ, chia một nửa cho chị Dung, cũng thể sống thêm hai mươi năm."
Chu Phong Húc nắm lấy tay Sở Nguyệt Nịnh, hai mười ngón đan xen.
Hắn thể hiểu tâm trạng của Trương Kiến Đức, nếu Nịnh Nịnh gặp nguy hiểm, nguyện ý hy sinh tuổi thọ để cứu cô. nếu là cô...
Chu Phong Húc đưa tay vuốt ve đầu Sở Nguyệt Nịnh, lo lắng : "Hứa với , nếu một ngày nào đó chết, em tuyệt đối hy sinh tuổi thọ của để cứu đó."
"Là ?" Sở Nguyệt Nịnh trợn mắt , "Cùng lúc nhắm mắt xuôi tay, cũng ?"
"Bởi vì thế giới ." Chu Phong Húc ôm Sở Nguyệt Nịnh lòng bằng một tay, cằm gục xuống đầu cô, "Địa phủ lạnh, đầu thai cũng xếp hàng, em ở nơi ấm áp . Em yên tâm, sẽ đầu thai ."
"Anh sẽ chờ em, chờ mãi đến khi gặp em thì mới đầu thai."
Sở Nguyệt Nịnh sửng sốt, đó nở nụ nhẹ nhàng.