Xuyên Không, Ta Làm Loạn Tại Thế Giới Cổ Đại - 13

Cập nhật lúc: 2024-12-28 09:07:46
Lượt xem: 63

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Mặc Viên Phúc bá dẫn đến Trúc Nguyệt Các. Trên đường là một bầu khí im lặng… im lặng… im lặng đến đáng sợ.

 

 

 

Phúc bá thức thời nuốt hết mấy lời giới thiệu dư thừa bụng, nhanh chóng đưa qua đại sảnh thẳng một đường đến phòng ngủ chính hề gián đoạn.

 

“Công t…. Ách….. Cô nương…” Phúc bá một nam trang khí ngời ngời khó khăn sửa lời.

 

“À…. Hả???” Mặc Viên đang chìm trong oán hận vô hạn lập tức đáp theo bản năng.

 

“Đã tới. Đây là phòng của ngài.”

 

“À… ừm… Đa tạ.” Mặc Viên chắp tay khẽ khom .

Mập

 

“Công…… Cô nương khách khí . Ta còn việc, xin mạn phép.” Phúc bá cáo từ xong lập tức rời .

 

Mặc Viên lão quản gia xa, phòng, đóng cửa liền đá đông một chiếc giày, tây một chiếc giày, hướng chiếc giường lớn trong góc phi qua santruyen.

 

Lăn qua lăn , lộn tới lộn lui, ôm chăn cắn cắn, xé xé, đem gối đầu đập lung tung loạn xạ viu…. Ném nó góc.(-.-)

 

Nổi điên xong Mặc Viên dậy chỉnh tóc cùng y phục vô tình tới vết thương cánh tay liền hận đến nghiến răng ken két.

 

Đi qua lấy hành lí đưa tới từ sớm, lục đông lục tây lấy một lọ Kim Sang dược, nhanh chóng xử lý qua vết thương bôi dược lên.

 

Mặc Viên chằm chằm vết thương bôi thuốc tay, càng m.á.u nóng càng nhanh chóng dồn tới não nàng tức điên .

 

--------tớ là phân cách tuyến xinh --------

 

Không lâu đó ở thư phòng Tĩnh Các.

 

“Khế ước???” Mặc Viên vắt vẻo ghế xoa xoa chiếc cằm trơn nhẵn.

 

.”

 

“Ừm, thử xem.”

 

“Khế ước sẽ hiệu lực hai năm. Trong hai năm ngươi sẽ ở vương phủ giúp . Sau hai năm ngươi thể rời . Thế nào???” Bạch Nhất Quân ưu nhã , trong mắt lóe lên sự gian xảo nhưng nhanh liền biến mất.

 

“Cái gì??? Hai năm??? Ngươi đại gia chôn vùi thanh xuân tươi của ở đây á??? Không cửa !!! Cửa sổ cũng !!!” Nàng trợn mắt nhảy dựng lên.

 

Đùa gì thế??? Ở bên cạnh đầu gỗ chừng thời gian nàng chán c.h.ế.t cũng sẽ chọc cho tức chết. Không , ngàn vạn . Rất khả thi nha!!!

 

“Sau hai năm cho ngươi mười vạn lượng.” Hắn bắt đầu thương lượng mềm mỏng.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-khong-ta-lam-loan-tai-the-gioi-co-dai/13.html.]

 

“Không .”

 

“Hai mươi vạn.”

 

“Không.”

 

“Năm mươi vạn.” Bạch Nhất Quân con thỏ ngố hám tiền bắt đầu d.a.o động.

 

“Ta… Không .” Mặc Viên cắn răng trong lòng âm ỉ đau.

 

“Một trăm vạn.” Họ Bạch nào đấy hài lòng khi thấy vẻ mặt nhăn như trái khổ qua của ai đó.

 

“K..h..ô..n..g” Mặc Viên lòng đau như cắt, nước mắt đầm đìa rít từng chữ qua kẽ răng. Ô…ô…ô… Một trăm vạn…Một trăm vạn đó…. tạm biệt ngươi…

 

“Tám trăm vạn.” Bạch Nhất Quân tà mị.

“Ta…. Được , đại gia ngươi thắng.” Mặc Viên đau khổ buông giáp đầu hàng. Ai…ai….ai…. Yêu tiền tội….ahuhu.

 

“Thành giao. Ta sẽ khế ước.” Bạch Nhất Quân nhanh chóng múa bút thành văn.

 

Mặc Viên buồn chán ló đầu qua liền thấy mặt giấy những dòng chữ cứng cáp lực, như rồng bay tựa phượng múa âm thầm chậc lưỡi. Tĩnh vương quả thật hư danh mà, nét chữ lên tính cách một con . Nhìn thì cái danh chiến thần của cũng đồ bỏ  

 

“Trong thời gian khế ước hiệu lực, gì ngươi đó.” Bạch Nhất Quân đột nhiên lên tiếng.

 

“Không . Nếu là chuyện thích, ngươi đánh c.h.ế.t cũng theo.” Nàng tựa bàn phản đối.

 

“Yên tâm, cũng thích ép buộc khác. Vả ngươi ngố ngốc sẽ khó ngươi.” Bạch Nhất Quân bình bình đạm đạm còn quên khinh bỉ nàng một chút.

 

“Câm miệng. Bàn điều tiếp theo.” Nàng nghiến răng trừng .

 

“Hahaha” Hắn tựa tiếp tục cợt nàng.

 

Thấy ý định tiếp tục cợt , nàng đành lên tiếng bàn tiếp: “Ngươi hạn chế tự do của . Dù là khế ước chăng nữa thì cũng .”

 

Bạch Nhất Quân ngừng nhíu mày nghĩ nghĩ : “Cũng nhưng nếu ngoài với .”

 

“Được. Còn nữa, nếu như “lỡ” gây họa thì ngươi chịu khó dọn dẹp nha.” Mặc Viên hắc hắc .

 

“Ví dụ như….”

 

“Ừm… cái khó cho nên ngươi chuẩn tinh thần từ bây giờ .” Nàng hì hì .

 

Bạch Nhất Quân nụ tinh quái của nàng tự nhiên dâng lên một cảm giác hối hận nhè nhẹ.

Loading...