Tây Hán một mảnh tĩnh mịch, nhưng trong Phiêu Kị tướng quân phủ náo nhiệt vô cùng.
“Nhất bái thiên địa.” Pháo nổ vang trời, Thừa tướng Hậu Kim quốc cất cao giọng xướng.
Lưu Nguyệt lôi kéo hỉ cầu đỏ thẫm (cái mà tân lang cùng cầm với tân nương đó, chắc ai cũng ), đầu cùng Thập thất công chúa cúi lạy thiên địa.
“Nhị bái cao đường.”
Xoay mỉm , Lưu Nguyệt Hậu Kim quốc chủ đang ghế cao cao tại thượng, toe toét, khóe miệng giơ lên chút ý , chậm rãi cúi lạy Hậu Kim quốc chủ.
Nàng từ hải ngoại đến, bên chỉ một hạ nhân duy nhất là Đỗ Nhất, cao đường (hình như là bố thì ) của Thập thất công chúa cũng chính là cao đường của nàng thôi.
Khóe miệng mỉm , Lưu Nguyệt chậm rãi quỳ xuống.
Hậu Kim quốc chủ cao cao tại thượng Lưu Nguyệt cùng Thập thất công chúa cúi lạy phía , thần tình tươi , là vui vẻ.
Đứng bên trái là thái tử Thần Phi, cũng là tươi dứt, chắp tay lưng, phía thất đường cùng lục đường đường chủ.
Tất cả tân khách cũng đều là mỉm vui mừng.
Đầu gối chậm rãi hạ xuống, kịp quỳ, giữa tiếng sáo trúc ồn ã, đột nhiên kiếm quang chọt lóe, vô lợi kiếm cắt qua khí, từ ngoài đại điện bay , hướng tới đám Hậu Kim quốc chủ.
Kiếm lướt qua trong trung, bay tới hung mãnh dị thời.
“Để mạng .” Tiếng rống giận lạnh như băng xé rách ti trúc tao nhã, linh nhân bên ngoài điện, lúc biến hóa nhanh chóng, thành những g.i.ế.c như ngóe, sát khí phá .
“Có thích khách.”
“Vương thượng nguy hiểm.”
“Cứu mạng.”
Xảy biến cố trong chớp mắt, trong sảnh náo loạn.
Kiếm quang bay tới, ánh sáng bạc lóe âm hàn, gào thét mà đến, thẳng tới Hậu Kim quốc chủ.
Hậu Kim quốc chủ sắc mặt khẽ biến, nhưng cũng sống nhiều năm, cũng bối rối vì thể gì, ngược khá bình tĩnh lui .
Cùng lúc đó, thất đường đường chủ cạnh Thần Phi gầm lên giận dữ, song chưởng mạnh mẽ vung lên, nhắm thẳng lợi kiếm đang bay tới.
Mà lúc , Lưu Nguyệt vẫn đang nửa quỳ nửa , nhún chân mặt đất một cái, nhảy dựng lên, tới bên cạnh Hậu Kim quốc chủ đang cách nàng gần nhất, lớn tiếng : “Quốc chủ cận thận.”
Chuyển động , thất đường chủ cùng Lưu Nguyệt, một lao về phía thích khách đang phóng tới, một chạy đến bên Hậu Kim quốc chủ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-khong-ta-phai-long-tuyet-sac-vuong-gia/chuong-141.html.]
Kiếm quang phi tới, gầm lên giận dữ, thất đường chủ giơ lên độc sa chưởng, phóng tới thích khách .
Phía , Lưu Nguyệt lăn nhanh mặt đất đến bên Hậu Kim quốc chủ, nhanh chóng nâng sắc mặt khó coi dậy.
Đám ngự tiền thị vệ ứng biến cực nhanh, đao kiếm mở , bộ xông lên phía , đem Lưu Nguyệt và Hậu Kim quốc chủ bảo vệ ở trung tâm.
Động tác đồng nhất, vạn phần ăn ý.
Vòng bảo vệ thành trong khoảnh khắc, đao kiếm rút , chỉa hết ngoài, mà trong vòng phòng hộ chỉ Lưu Nguyệt và Hậu Kim quốc chủ.
Hết thảy, chỉ diễn trong nháy mắt.
Kiếm quang bên cạnh lóe , thích khách theo bốn phương tám hướng mà đến.
Thét chói tai, kêu thảm, lập tức tràn ngập cả đại sảnh.
Tất cả văn võ bá quan, quan to hiền quý, đều bối rối.
Nhóm quan văn hiền quý võ công, lúc chịu nhiều mũi nhọn hướng đến như , tất cả đều thất kinh, phản ứng theo bản năng chạy trối chết, tiếng thét cứu mạng chói tai, vô cùng lộn xộn.
Mà nhóm quan võ, bình tĩnh rút kiếm nghênh địch.
Ám sát. Đầu năm nay, chuyện như nhiều hơn, bọn họ cũng lầ đầu gặp.
Vân Mộng Hạ Vũ
ai ngờ, cư nhiên dám mặt bao nhiêu , động thủ trong khi Hậu Kim bọn họ phòng thủ nghiêm mật như thế.
Cũng nghĩ đến, bọn họ cùng Tây Hán, thêm cả đám Lưu Nguyệt, cũng .
Khoảnh khắc, bộ đại sảnh kiếm quang bắt đầu khởi động, còn một mảnh vui sướng, ngay đó là hoa đường nhuốm máu.
Thập thất công chúa che hỉ khăn, sớm dọa ngất.
“Lưu Nguyệt, bảo vệ phụ vương cho .”
Đứng ở một bên – thái tử Thần Phi, lúc sắc mặt trầm xuống, nhưng hề biến sắc, lục đường chủ bảo hộ phía , đầu hô một tiếng với Lưu Nguyệt.
Có Lưu Nguyệt võ công cao cường bảo hộ, an nguy của phụ vương thật sự là cần lo lắng nhiều.
Thần Phi thực yên tâm về điều .
Cùng lúc đó, lục đường chủ rít một tiếng, tiếng huýt gió nhanh truyền ngoài.
Những bảo hộ Hậu Kim quốc chủ cùng Thần Phi của Tây Hán lẩn khuất trong đám đông, lập tức từ bốn phương tám hướng vọt .