Ngay giữa màn c.h.é.m g.i.ế.c ác liệt, Tây Hán đen xì, Tây Hán do mấy đời đại vương Hậu Kim thành lập, vô thanh vô tức phóng hỏa, một mảnh hỏa hoa xinh nộ rộ.
Màu đen cùng màu đỏ, hai màu sắc đối lập cùng giao hòa, ở ánh sáng lấp lánh của ngày xuân, tản ánh sánh ngọc chói mắt.
Quyền uy tuyệt đối của Hậu Kim quốc.
Con át chủ bài giúp Hậu Kim xưng hùng trong thất quốc.
Vân Mộng Hạ Vũ
Tây Hán, ngập chìm trong đại hỏa.
Huyết sắc vẩy khắp nơi, Vân Triệu từ lúc hỗn loạn vẫn ở bên ngoài chăm chú, lúc , một nhẹ nhàng đến gần bên tai, nhỏ vài câu.
Trong mắt Vân Triệu nhất thời sáng ngời, nụ sáng lạn nở rộ khuôn mặt méo mó, bầm dập.
Nhìn Lưu Nguyệt một sát khí giữa đám , trong mắt cực kì vui vẻ.
Phất tay với ở phía , thấp giọng phân phó hai câu, chiết phiến trong tay Vân Triệu lay động, lắc một cái hòa cùng dòng đang c.h.é.m chém g.i.ế.c giết.
Chiết phiến trong tay vung lên, chỉ để cho mặt quạt hé , lướt qua cổ của mấy Tây Hán phía , huyết sắc vẩy , nhanh như lợi kiếm.
Gấp quạt , ngay cả một giọt m.á.u tươi cũng dính .
Áo lam bay bay, Vân Triệu thần tình tươi đến bên cạnh Lưu Nguyệt, vung vẩy chiết phiến, khẽ trở , một cũng lưu mạng.
Sạch sẽ lưu loát, cho dù bằng Lưu Nguyệt một phát c.h.ế.t tươi, cũng hề thua kém bao nhiêu.
Thân thủ lợi hại như , nào giống mấy ngày vì tranh giành tình nhân với mà đánh đến mặt mũi sưng vêu.
Huyền cầm trong tay khẽ xoay chuyển, mặt Lưu Nguyệt hiện lên sự uất giận. Ngón tay giật đứt một dây đàn, dây đàn màu bạc nháy mắt b.ắ.n ngược về phía thất đường chủ.
Dây đàn vụt bay, như quỷ mị.
Thất đường chủ còn kịp thấy rõ Lưu Nguyệt tới như thế nào, hai cổ tay đột nhiên chợt lạnh, tay đang c.h.é.m , chợt mất trọng tâm.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-khong-ta-phai-long-tuyet-sac-vuong-gia/chuong-145.html.]
Huyết sắc văng bốn phía, ở đó còn đôi bàn tay tối đen. Thất đường chủ mở mắt trừng trừng.
Nơi vốn đôi bàn tay tạo nên thanh danh cho , giờ chỉ còn sợi chỉ bạc mỏng manh, đôi tay đứt lìa khỏi cổ tay, trống .
Rung động trong mắt còn hiện lên, cổ tê rần.
Lưu Nguyệt ở phia thất đường chủ từ lúc nào, dây đàn đầu ngón tay thẳng tắp, từng giọt từng giọt m.á.u nhỏ dần xuống đất.
Mở to mắt, thất đường chủ chậm rãi ngã về phía .
Lưu Nguyệt thấy lạnh lùng , ném cây huyền cầm đầy m.á.u .
“Rất . Ta hề đơn giản như .” Cầm huyền ném , Vân Triệu nhanh chóng chạy , tươi đầy mặt Lưu Nguyệt. một bên chiết phiến trong tay vung vẩy, Tây Hán chung quang thể nào chạm tới .
Lưu Nguyệt , đầu khuôn mặt tươi của Vân Triệu, đột nhiên nhướng mày : “Phải ?”
“Giết Tây Hán bằng thuốc độc, ám sát Hậu Kim quốc chủ, hổ là của , khả năng.” Chiết phiến trong tay lật, vung lên một cái liền ngăn những mũi kiếm sắc nhọn, Vân Triệu nheo mắt , thoạt vui vẻ.
“Tây Hán cháy.” Lời còn đang phiêu đãng trong trung, đột nhiên kinh hãi kêu lên.
Theo phương hướng qua đại môn, thể thấy rõ ràng nơi của Tây Hán, khói đặc cuồn cuộn bốc lên, ánh lửa vàng ánh sáng mặt trời, cực kì chói mắt.
Tây Hán cháy, nháy mắt, những đang cố chống đỡ trong đại sảnh như dội một gáo nước lạnh, đầu mùa xuân tháng ba lạnh như trời đông.
Khó trách cứu viện của Tây Hán tới, hiện tại xem Tây Hán tự còn khó bảo .
Là ai? Xuống tay ngoan độc như thế, tâm tư thâm sâu như thế, là ai?
“Thái tử điện hạ, mau.” Lục đường chủ thấy tình thế như , trong lòng , nhất thời hô lớn một tiếng, trong đại sảnh, những thủ nhất, thấy hiệu lệnh đều nhất tề lui đến bên Thần Phi để bảo vệ, chạy bên ngoài.
Mà lục đường chủ nhanh chóng xoay , ngoài cùng Thần Phi mà vọt ngược chỗ Lưu Nguyệt.
Thần Phi cũng là một nhân vật lợi hại, thấy là lục đường đang kéo dài thời gian giúp , trong lòng mặc dù đau, nhưng cũng đầu , theo của Tây Hán ngoài.
Một mảnh g.i.ế.c chóc, hết sức hỗn loạn.