Chỉ thấy ám tiễn màu đen tinh xảo, cắm sâu mặt đất, xuyên thẳng dầu con rắn rơi xuống đất đang hướng tới Mộ Dung Vô Địch.
“Đây là ….” Con rắn Mộ Dung Vô Địch giết, còn như gì?
Còn xong, tình huống mặt đất cho Thu Ngân á khẩu.
Chỉ thấy dầu rắn màu vàng cắm mặt đất, rút gân vặn vẹo vài cái, răng to sắc nhọn cắn một cái, độc rắn từ bên miệng chảy nhanh chóng, thấm mặt đất.
Mộ Dung Vô Địch thấy kinh hãi, nếu Lưu Nguyệt tay, cái đầu rắn c.h.é.m đứt thể cắn .
Trong lòng còn cảm thán xong, mặt đất đột nhiên biến hóa, cho Mộ Dung Vô Địch cả kinh.
Chỉ thấy xung quanh đầu rắn, hoa thơm cỏ tươi lập tức héo rũ, nhanh, biến thành một mảnh đen tối.
Chỉ trong khắc, hoang tàn.
“Thật là độc lợi hại.” Ngạn Hổ nhíu nhíu mày, bọn họ còn thấy qua độc rắn lợi hại như .
Vân Mộng Hạ Vũ
Nếu cắn trúng một cái, hậu quả cần . Ngạn Hổ Mộ Dung Vô Địch, rùng một cái.
Mộ Dung Vô Địch thấy ngẩng đầu Lưu Nguyệt vẫn ở đằng hề đầu , cái gì cũng , chỉ rút kiếm nhanh theo.
“Chú ý một chút.” Âm thanh lạnh như băng, mặt Hiên Viên Triệt hiện lên một tia nghiêm túc.
Không nhiều, chỉ càng đề phòng hơn.
Cây cỏ xanh mơn mởn, đoàn tinh thần đề phòng cao độ tiến về phía .
“Sàn sạt sàn sạt.” Trong khí đề phòng căng thẳng, một âm thanh sàn sạt nho nhỏ theo gió vang lên, nhẹ, nhạt, cơ hồ cho phát hiện.
mà, tính đến năm , tiếng vang lên, năm nhất tề dừng cước bộ.
Cây xanh che phủ, những phiến lá cây thật lớn rung rung trong trung, gì dị thường, chung quanh vật thể sống xuất hiện.
Lưu Nguyệt lướt quanh bốn phía, cái gì cũng , âm thanh sàn sạt.
Ý niệm trong lòng chợt lóe, Lưu Nguyệt đột nhiên ngẩng đầu lên, trung phủ day đặc cây cối, dây leo.
Chỉ thấy trong khu rừng rậm rạp, vô cẳng lớn nhỏ, những con nhện đủ màu sắc đang bò từ xuống .
** Nhện độc nhiệt đới nha Thật…. ghê tởm!! Ta hận nhện!!!! Nhện to mới hận, chứ nhện nhỏ thì , buồn thế chứ Đọc phần ở trong rừng nhiệt đới cực kì hồi hộp, cực kì lôi cuốn. Rất kích thích!!!!! Ta nhờ Lệ tỷ tìm vài hình để cho dễ tưởng tượng “ẻm” nhện đó. Nào cùng chiêm ngưỡng ) Còn nữa, [Thông báo] Lịch post VP13T cũ để xem lịch post cụ thể của nha **
(Lệ Phong)
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-khong-ta-phai-long-tuyet-sac-vuong-gia/chuong-156.html.]
Ta tìm vài ẻm nhện Brazil đàng hoàng, nhưng ở xa thoi, 1 tấm sát cận oách cực, điều nó đóng cái “cọc” bản quyền…=.=”
Các nàng nào kiếm thấy hình ẻm hơn thì ơn liên lạc nhớ.
Mạng nhện trong suốt chồng chất trong khu rừng, cho xem nhẹ.
“Con nhện? Đây là con nhện?” Ngạn Hổ giơ cao mày.
Cẳng lớn nhỏ, luân phiên các màu đỏ cam vàng lục lam chàm tím, thoạt giống đóa hoa cực kì tiêm diễm. Đây mà là con nhện xí ư?
“Đi.” Lưu Nguyệt quát lạnh một tiếng, dẫn đầu phóng về phía .
Phía , đám Hiên Viên Triệt một chữ cũng , bay .
Độc vật, càng tiên diễm, càng độc. Điểm , bọn họ , huống chi mắt là một con nhện thật lớn thật dữ tợn.
Rậm rạp, một mảnh cây cối chính là lãnh thổ của bọn nó, vô con nhện độc từ trung bò xuống, di động lá cây, chớp lóe mặt đất.
Lông xù dựng lên, một con bướm tiên diễm bay lượn trong trung, chỉ cần đụng mạng nhện, kịp dãy dụa mất mạng vì kịch độc, cho sợ đến sởn cả gai ốc.
Hiên Viên Triệt trầm mặt xuống, kéo tay Lưu Nguyệt chạy phía , trường kiếm trong tay vung lên, lập tức múa thành một quầng sáng lớn, đem hai vây ở trung tâm, bay thẳng về phía .
Lưu Nguyệt nhướng mày, nắm chủy thủ vung lên ngang trời, tận dụng thứ.
Phía Mộ Dung Vô Địch, Thu Ngân và Ngạn Hổ, cũng cùng lúc ngần quang chợt hiện lên, kiếm khí tung hoành.
Con nhện rầm rạp thật lớn, từ trung bò xuống , nhưng khi gặp bốn quầng sáng, lập tức lui .
Lưỡi kiếm mỏng manh chớp động, kiếm quang hiển hách.
Năm nhanh chóng chạy như điên khỏi lãnh địa của con nhện.
Ven đường, vô độc xà, kiếm c.h.é.m đứt bộ.
Kiếm quang tunh hoành, năm chặt phá cây cối để tìm một con đường, chạy trốn như điên.
Phía , một mảnh cánh hoa lan tan nát, cây cỏ vốn xanh mơn mởn, những con nhện sặc sỡ qua đều nhanh chóng héo rũ.
Chỉ lưu một con đường tan hoang.
Đám Hiên Viên Triệt vốn kém. Một khi tay, chẳng lẽ thể giống bình thường.
Nhện độc, rắn độc, một mảnh độc tố tràn lan.