Theo kịp cước bộ của nàng, như nàng sẽ chút lưu tình mà bỏ họ, bắt tay hợp tác, mà là một đối mặt.
Nàng sẽ để bất kì ai liên lụy đến bước của nàng.
Hơi nhíu mày, Hiên Viên Triệt vươn tay nắm lấy tay Lưu Nguyệt.
Hắn thích cảm giác , cô độc, nặng nề.
Mới cực dịch chiết (?), bình thường Lưu Nguyệt đều khéo đưa đẩy, nhưng mỗi khi sâu thẳm nội tâm nàng lóe lên, thấy rõ, là cô độc, còn hơn cả .
Sự cô độc , từ khi , trở nên nhạt hơn nhiều, nhưng tiến nơi , thở Lưu Nguyệt đổi.
Cái loại thị huyết nặng nề như bao phủ hết thảy, cho Lưu Nguyệt ngày càng lãnh huyết.
Khẽ cau mày, đột nhiên lên, ánh mắt Lưu Nguyệt, Hiên Viên Triệt rạng rỡ, nhéo nhéo chóp mũi Lưu Nguyệt, : “Khẩu cứng tâm mềm, cảnh cáo bọn họ là , đối đãi với nhà và , cần giả bộ thanh sắc câu lệ (?), bọn họ tự hiểu .”
Ôm đạm trong lời như gió xuân bay tới, thực nhẹ, nhưng mang theo tình cảm mà ngoài khó thể hiểu.
Lưu Nguyệt sửng sốt, chăm chú Hiên Viên Triệt.
Hiên Viên Triệt hiểu nàng, ánh mắt lộ sự hiểu rõ, đôi tay ấm áp truyền đến sự quan tâm sâu sắc.
Vân Mộng Hạ Vũ
Sự lo lắng trong mắt lộ hết ngoài, lo lắng cho nàng.
Nàng , bước đây, bao quanh nàng là khí tức hắc ám, mà thở , Hiên Viên Triệt nhận .
Nàng khống chế, nhưng hiển nhiên vẫn d.a.o động.
Cây cối nhiệt đới, cho nàng cảm giác , nơi tương tự rừng Amazon , tâm tình của nàng thể nào .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-khong-ta-phai-long-tuyet-sac-vuong-gia/chuong-158.html.]
Hoàn cảnh tương tự, cho nàng nhớ rõ năm đó, nàng thoát như thế nào, là sát phạt, sát khí tuyệt đối, là hủy diệt hết thảy sinh mệnh mới .
Sâu trong đáy lòng là một mảnh đen tối, ở cảnh tương tự ngừng gợi , nàng hiện tại thể khống chế cảm xúc lấn áp, nhưng vẫn ảnh hưởng.
Tru sát hết thảy, tất cả để sinh tồn.
Tay vỗ nhẹ, nắm chặt, độ ấm truyền qua lòng bàn tay, thật ấm áp, tiếng động kéo dài.
Mặt mày khẽ nhúc nhích, nhà, . Hiên Viên Triệt cho nàng, nàng hiện tại chỉ một .
Không giống như lúc mười tuổi, một tung hoành trong rừng rập, cùng em, chỉ kẻ thù, thể tin tưởng bất kì ai, cũng ai thể tin tưởng.
Hiện tại, bên cạnh nàng chính là , là sinh tử của Hiên Viên Triệt, là nàng thể tin tưởng.
Nàng còn một , nàng thể tin tưởng bọn họ.
Hít sâu một , Lưu Nguyệt lướt qua đám Thu Ngân, từ trong cổ họng nghẹn một câu : “Ta sẽ cố gắng.”
Phải đè nén tâm tình ẩn sâu trong lòng, hề dễ dàng, nhưng nàng sẽ cố gắng đổi, thử tiếp nhận.
“Không , .” Trong đầu hỗn loạn, Ngạn Hổ từ trong kinh ngạc tỉnh ,thần tình sùng bái Lưu Nguyệt, cam đoan .
Hoa cỏ nơi đều ăn thịt , , Vương phi nhà , tuyệt , Vương phi , tuyệt , mỗi tiếng cử động, đều nhất nhất tuân theo.
Lưu Nguyệt thấy thần tình sùng bái của Ngạn Hổ, nhưng cũng gì, nắm tay Hiên Viên Triệt, xoay : “Đi thôi.”
“ mà, đó là một thứ nha. Chờ khi ngoài lấy ít hạt giống về, những ai đến đánh lén, khó lòng phòng .” Thu Ngân một bên đuổi theo Lưu Nguyệt, một bên sờ sờ cằm .
Vô thanh vô tức ăn, thứ .
Lưu Nguyệt ở phía , khinh thường, lạnh lùng tiếp lời : “Được thôi, thực nhân hoa ăn mười sinh mệnh mới thể nở một đóa hoa. Trong mười đóa hoa đó, đều nuôi dưỡng chu đáo, mới thể cho một quả xanh nho nhỏ! Phải ăn nhiều từ kiến, chim, thú đến , cũng ăn quả của cây khác.