Thân thể mãng xà ngừng vặn vẹo, cho Bích Ba Đầm trời long đất lở.
Nước văng khăp nơi, giống như một cơn mưa to tầm tã, bao phủ bộ gian.
Mà Hiên Viên Triệt như một pho tượng sát thần, sừng sững đỉnh đầu mãng xà, chút sứt mẻ.
Hắc y Tu La, tại nơi cao nhất, xuống hết thảy.
Mọi chung quanh đều ngừng động tác, chỉ ngẩng đầu Hiên Viên Triệt, chính là Độc Cô Dạ và tứ đại thống lĩnh.
Hiên Viên Triệt hung hăng đá cho đại bạch xà một cước, cho nó trở , một bên ngân kiếm trong tay vung lên, hung hăng đ.â.m đầu nó, ngay vị trí hai mắt, đ.â.m hai cái, một vật chui , phi nhanh ngoài.
Xa xa, Thanh Liên cong chúa sớm cho kinh ngạc bước nhanh tới, thấy hạt châu trắng bay về hướng nàng, khỏi giương hai tay tiếp lấy Long vương đan.
Hươu c.h.ế.t tay ai, tùy bổn sự, đây là ca ca và Dực vương lấy , Long vương đan ai lấy , cũng ai thể cướp . (Pra: ý là cả hai đều góp sức như tiêu diệt mãng xà, nên bây giờ đầu tiên cầm long đan cũng sẽ sở hữu nó luôn)
Trong mắt hiện lên một tia vui sướng, nàng cư nhiên vận khí như .
Cách đó xa, Lưu Nguyệt thấy sắc mặt trầm xuống, cổ tay run lên, Thiên Tằm Ti chớp lên, phá bay về phía Long vương đan.
Vân Mộng Hạ Vũ
Cho nàng , mơ .
Đó là Hiên Viên Triệt liều mạng lấy .
Hai tay giơ lên , mắt thấy sắp tiếp Long Vương đan , đột nhiên màu bạch chợt lóe, một vật phá mà đến, một phen túm lấy Long vương đan sắp tới tay.
Thanh Liên công chúa khỏi sửng sốt, theo ngân quang.
Chỉ thấy Long vương đan màu trắng Lưu Nguyệt nắm chặt trong tay, ánh mắt lạnh như băng cực kì lãnh duệ quét qua nàng, lạnh đến mức thể g.i.ế.c c.h.ế.t .
Thanh Liên công chúa khỏi đánh cái rùng .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-khong-ta-phai-long-tuyet-sac-vuong-gia/chuong-184.html.]
“Thế nào?” Căn bản để ý tới Long vương đan, Hiên Viên Triệt nhảy xuống thể của mãng xà vẫn ngừng vặn vẹo, vọt về phía Lưu Nguyệt.
Thần tình lo lắng, một bên túm lấy cánh tay Lưu Nguyệt, vẻ xơ xác tiêu điều vẫn bén nhọn như .
“Không c.h.ế.t .” Lưu Nguyệt qua, thần tình lạnh như băng lập tức chuyển hóa thành xuân sắc, mỉm Hiên Viên Triệt vẻ mặt đầy máu.
Thật giỏi, Hiên Viên Triệt của nàng thật giỏi.
Va chạm đúng là lợi hại, nhưng lúc đánh lên nàng, trong nháy mắt, lực đạo mạnh nhất đều tan biến, thì vẻ lợi hại, kì thật đụng chạm nàng cũng chỉ một chút lực, cũng nghiêm trọng lắm.
Vuốt cánh tay Lưu Nguyệt, Hiên Viên Triệt kiểm tra hết lượt, Lưu Nguyệt tuy rằng hộc máu, thương thế cũng nặng như tưởng, thở dài nhẹ nhõm một , va chạm sợ hãi đến mức tim đau.
Một cú đánh lực của mãng xà trăm năm , đến cự thạch đều vỡ nát, Lưu Nguyệt thể là phàm nhân, chịu một đòn , quả thực sợ đến hồn phi phách tán.
Sự lo lắng trong lòng buông lỏng, Hiên Viên Triệt dang hai tay ôm lấy Lưu Nguyệt trong lòng, nghĩ rằng sẽ mất nàng.
Cảm giác sự kích động của Hiên Viên Triệt, Lưu Nguyệt nhẹ nhành vỗ phía lưng : “Không việc gì, tự bảo vệ bản , lo lắng, lo lắng.”
Vừa , một bên bì hấp dẫn lực chú ý của Hiên Viên Triệt, giơ Long vương đan trong tay lên, Lưu Nguyệt Hiên Viên Triệt : “Đây, của chúng .”
Độc Cô Dạ bên cạnh thấy hai tay chắp lưng, cũng tiến lên cướp đoạt, chỉ lãnh đạm .
Không thành công chính là thành công. Hắn thua.
“Nàng cầm lấy, về chú ý một chút, tại đột nhiên chạy đến, nếu thương thì thế nào bây giờ? Về bậy, ? Còn thêm nữa, lột da nàng.”
Cơn giận còn sót , Hiên Viên Triệt ngẩng đầu trừng Lưu Nguyệt, ôm chặt lấy, trong mắt là sự lo lắng. Vừa hù c.h.ế.t .
Nâng tay lên, lau vết m.á.u mặt Hiên Viên Triệt, Lưu Nguyệt ôn nhu.
Ôm lấy cổ Hiên Viên Triệt, Lưu Nguyệt nhẹ nhàng hôn hai má Hiên Viên Triệt, khó lắm mới nhu thuận : “Ừ.”
“Trời ạ, mau .” Đám Khinh Thủy Thu Ngân bên cạnh thế cục định, đột nhiên cả kinh rống lên, ngữ khí đều là khiếp sợ.