Tiếng dứt, năm đầu ngón tay Lưu Nguyệt nắm chặt, túm lấy hữu tướng phía , ném về phía đám phía .
Đám nhất thời loạn lên, cuống quít đón lấy Hữu tướng.
Mà ngay trong nháy mắt, Lưu Nguyệt phi một cái, ngược lui về phía , mà hướng về phía trung tâm đám đông.
Bóng nhảy lên , nhanh như tia chớp.
Cùng lúc đó, Đỗ Nhất xông đến nửa đường, thấy , lập tức ẩn , từ phía tiến đây, lén lút châm hỏa pháo trong bóng đêm.
Ánh lửa đẽ lập tức nhảy khỏi màn đêm đen tối, trốn trong trung tâm đám cung thủ, nhoáng lên một cái, hiện rõ ràng.
Mũi tên ánh trắng bạc, nhanh như chớp, chớp mắt như thiên la địa võng bao trùm, Lưu Nguyệt nhảy lên một cái, nhảy trong thế trận của đám cung thủ.
Muốn sát thương nàng, khó như lên trời.
Chủy thủ trong tay tung hoành, vốn vẫn ẩn nhẫn lửa giận, nhất tề phát tiết mạnh mẽ lên đám hắc y nhân.
Thực tức giận, sắp trở thành ngoại công của nàng, g.i.ế.c nàng, bọn họ đem Hiên Viên Triệt đặt ở ? Bọn họ đem Hiên Viên Triệt đặt ở ?????????
Luôn mồm vì cho Hiên Viên Triệt, vì cho Thiên Thần.
Vân Mộng Hạ Vũ
Rốt cuộc là vì cái gì, trong lòng bọn họ đều .
“Không , yêu nữ khỏi chỗ xung yếu.”
“Bắn tên, b.ắ.n tên….”
“Ôi….”
Một mảnh bối rối, một mảnh thảm thiết.
Lưu Nguyệt trong đám , còn ai thể b.ắ.n nàng, còn ai thể ngăn cản nàng rời .
Tóc đen bay bay, một khắc còn là dung nhan yêu mị như yêu tinh, lúc một mảnh thiết huyết lãnh khốc.
Lửa giận ngập trời, ở trong đám hắc y mạnh mẽ mở con đường máu, xông ngoài.
Ánh lửa màu đỏ phi vọt, đem một vùng đen tối nhuộm đẫm mười phần sức sống.
“Chủ nhân.” Đỗ Nhất khinh công từ một phương khác đây, dung nhan lạnh như băng ẩn chứa lo lắng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-khong-ta-phai-long-tuyet-sac-vuong-gia/chuong-207.html.]
“Đi.” Vung lên tay áo bào, Lưu Nguyệt qua ngọn lửa, cả đám hắc y nhân và thị vệ của phủ hữu tướng đang vọt về phía nàng, lạnh lùng ném một câu.
Gió thu bay lên, ngọn lửa xinh .
Nhấc lên vạt áo màu đen bao trùm tất cả, để ai nhan sắc.
Khóe mắt quét ngang, Lưu Nguyệt đang chuẩn rời , đột nhiên dừng cước bộ, đầu ánh lửa tươi .
Ánh lửa dung nhập ban ngày, hắc y nhân ngọn lửa, vạt áo thiêu cháy, gió thu thổi lên, lộ một cái lệnh bái (CV : biên sừng, đoán đại) .
Màu đen của sắt, mang theo chút đỏ.
Oanh, Lưu Nguyệt liếc mắt qua nó, đầu óc oanh tạc.
Quân phục thiết y, đó là quân phục của Cấm vệ quân.
Nắm chặt tay, g.i.ế.c nàng chỉ Hữu tướng, mà còn ….
“Chủ nhân.” Mày Đỗ Nhất nhíu .
Cấm quân phân hai thế lực, một do Hiên Viên Triệt chấp chưởng, chỉ một bộ phận nhỏ là do Vương thượng Hiên Viên Dịch quản, đó là lực lượng bên của Hiên Viên Dịch, ngay cả Hiên Viên Triệt cũng điều lệnh .
Mà hiện tại lệnh bài của Cấm vệ quân, thế lực của Hiên Viên Dịch…
Khó trách huấn luyện quy củ, khó trách một cái văn thần như Hữu tướng, nhiều cao thủ như , hóa chu cấp cho , trợ giúp .
Tay nắm chủy thủ kêu răng rắc. Hiên Viên Dịch, Hiên Viên Dịch.
Lửa bay đầy trời, lớn cho mắt Lưu Nguyệt đỏ như máu.
Nàng trách bọn họ, nàng trách, con nó, nàng như thế nào thể trách, nàng gì với Hiên Viên Dịch, với thiên Thần.
Nàng vẫn lên tiếng, là sợ ảnh hưởng tới Hiên Viên Triệt, mà bọn họ tưởng nàng là quả hồng mềm, sức nhéo.
Mạnh mẽ xoay , Lưu Nguyệt cái gì cũng , vọt về phía hoàng cung Thiên Thần, thật là thể nhẫn nhục nữa.
Hoàng cung thiên Thần, trong Thiên Thần cung.
“Hiên Viên Triệt, ngươi thể như ?” Hiên Viên Dịch lên, thần tình dám tin và phẫn nộ.
Hiên viên triệt cũng lên, mặt đều là hàn khí : “Ta một nữa, chuyện sẽ giải quyết, Thiên thần là của , Lưu Nguyệt cũng là của , hai cái , một cái cũng bỏ, một cái cũng buông, đều tính toán của .”