Xuyên Không Ta Phải Lòng Tuyệt Sắc Vương Gia - Chương 216

Cập nhật lúc: 2024-12-07 02:40:43
Lượt xem: 18

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Tối tăm, mắt như lửa, huyết sắc cơ hồ loá mắt mà .

Trong mưa to gió lớn ảnh màu vàng nhạt, như đoạt hô hấp, tim như ngừng đập, trong nháy mắt, Hiên Viên Triệt cơ hồ cảm giác tim đều ngừng đập .

Trong mắt, trong lòng, chỉ còn là hình ảnh Lưu Nguyệt đang rơi xuống khe núi.

Phi một cái lao xuống ngựa, Hiên Viên Triệt chạy như điên, bay nhanh vọt mạnh hướng tới Lưu Nguyệt, vẻ mặt bộ là dữ tợn.

Kia thê lương cuồng dã, ở trong bóng đêm từ xa truyền , bay lên như phá tan màn mưa to.

Phía , gót sắt thanh thanh, binh mã của Hiên Viên Triệt đang kéo đến .

Máu tươi như một cái thác nước, ở trong màn trời hiện một ánh trăng rằm, đuổi theo Lưu Nguyệt hướng tới khe núi phi xuống, áo bào màu vàng nhạt nhuộm đẫm thành màu đỏ.

Chói mắt cho kinh hồn táng đảm.

Mà ở bên , nhanh chóng chạy , Vân Triệu phi một cái vọt trung định bắt mũi tên bén nhọn đang đ.â.m về phía Lưu Nguyệt, trơ mắt Lưu Nguyệt gần trong gang tấc đang mủi tên nhọn b.ắ.n trúng.

Cục diện đổi bất ngờ vẫn phục hồi tinh thần , Độc Cô Dạ cùng Lưu Nguyệt một chưởng trong lúc đó lưỡng bại câu thương (Su : 2 cùng tổn thương), Lưu Nguyệt tức thì Độc Cô Dạ đánh bay về hướng khe núi.

Không chịu lùi bước, Vân Triệu cần nghĩ nhiều, trong khoảnh khắc sắc mặt đại biến, phi một cái chộp về phía Lưu Nguyệt đang đánh bay .

Lưu Nguyệt ở trung bay nhanh rơi xuống khe núi.

Phía lưng đều thương, Độc Cô Dạ một chưởng ở ngực, cơ hồ một chưởng của vỡ tan, thanh âm gì, cũng động đậy .

Ý thức bắt đầu nhanh chóng trở lên mơ hồ, chỉ còn đau, vô biên vô hạn đau đớn vây quanh mà đến.

Triệt, đau quá.

Vân Triệu mặt đất cả đều nhoài xuống, theo hướng nơi đó, tay giơ cao lên, trong màn mưa tập trung bộ sức lực cùng tốc độ.

Xa xa, Hiên Viên Triệt như điên lên cuồng hướng nơi mà đến.

Nhanh một chút, nhanh thêm chút nữa, nhanh hơn nữa.

Tốc độ tăng lên tới cực hạn, như phá tan màn mưa mà đến, chỉ thấy một ảnh màu đen, giống như quỷ mị, cắt qua hết thảy mà đến.

Tay, hướng tới ảnh đang ngã xuống cao cao giơ lên, giống như đó là bộ thế giới của , là tuyệt đối bắt hết thảy.

Thân ảnh màu đỏ ở trong trung rơi xuống.

Trên mặt đất hai ảnh cùng lúc theo hai phương hướng phóng tới.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-khong-ta-phai-long-tuyet-sac-vuong-gia/chuong-216.html.]

Cùng khắc, Đỗ Nhất vẫn theo Lưu Nguyệt, bởi vì thấy đám Vân Triệu xuất hiện, liền ẩn núp ở phía .

Không nghĩ cục diện đổi bất ngờ, rốt cuộc kịp che dấu tung tích ý đồ lưng ám sát, theo phương hướng Lưu Nguyệt đang ngã xuống cuồng điên phóng đến.

Ba , phân ba phương hướng, đồng thời phóng đến.

Vân Mộng Hạ Vũ

Mưa, càng ngày càng lớn, cơ hồ cho thấy rõ lắm hết thảy mắt, chỉ mưa nhè nhẹ , chỉ mưa lạnh như băng.

Thân thủ gắt gao che ngực, Độc Cô Dạ để ý đến đầu vai đ.â.m một chủy, trợn to hai mắt bình tĩnh trong trung Lưu Nguyệt đang phi lạc.

Tất cả vẻ mặt trong trẻo mà lạnh lùng liên tục biến đổi.

Kia khuôn mặt lúc nào cùng lạnh lùng như băng , lúc như tan rã , hỗn loạn lo lắng cùng một tia sợ hãi, một tia sợ hãi mà chính cũng hiểu .

Chân hề lao về hướng Lưu Nguyệt đang rơi.

Nhìn qua giống như là thờ ơ.

Chỉ là hai tay ôm lấy ngực, đôi mắt sâu thẳm màu hắc lam, nhanh như , lo lắng như Lưu Nguyệt đang bay trong trung.

khe núi đều là đá núi lởm chởm, lúc Lưu Nguyệt nếu là ngã xuống thì. . . . . .

Mưa càng lớn, một cái chớp mắt lâu tựa vạn năm.

Không khí, tại một khắc cơ hồ đều đọng .

Thân ảnh màu đỏ rơi xuống.

Phía , là ảnh Vân Triệu vội vàng hướng tới.

Hắn mau, nhưng là tốc độ phi xuống của Lưu Nguyệt nhanh hơn.

Mắt thấy đầu ngón tay sắp chạm đến hình Lưu Nguyệt, Vân Triệu chân đột nhiên một cái lảo đảo , thể mất trọng tâm nhất thời ngã dúi về phía .

Vân Triệu hai mắt vẫn còn chú ý trung nơi Lưu Nguyệt đánh bay , nên chú ý chân cái gì.

Này chân đột nhiên chao đảo, Vân Triệu một cái rầm liền ngã xuống .

Cảm thấy cả kinh, Vân Triệu vội vàng lướt qua chân, trong lòng nháy mắt phát lạnh, chân một mảnh tối như mực, dĩ nhiên là hai chân nhẹ nhàng.

Thân hình nhanh chóng quỵ xuống.

Cơ hồ là theo bản năng , Vân Triệu vội vàng vận nội lực bám chặt vách núi , một chưởng phóng lên liền chộp vách núi.

Loading...