Xuyên Không Ta Phải Lòng Tuyệt Sắc Vương Gia - Chương 236

Cập nhật lúc: 2024-12-07 02:51:39
Lượt xem: 23

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Toàn bộ chúng tướng trong trướng đem hết rượu đây, uống rượu như hùng ưng thảo nguyên, bộ đều như hũ chìm, mà bản một điểm men say cũng .

Dũng mãnh, thật sự là dũng mãnh.

Vân Mộng Hạ Vũ

Lưu Nguyệt hề đầu , cũng lên tiếng trả lời.

Nàng , hoặc là uống, hoặc là nghìn chén say, đây là điều cơ bản nhất, hiện tại nàng chính là loại thứ hai.

Âu Dương Vu Phi lên , nghiêng đầu Lưu Nguyệt vẻ mặt bình thản, duỗi ngón tay nhu lông mày, đột nhiên hì hì Lưu Nguyệt hạ giọng : “Vì đáp ứng Hung nô vương, cái chính là thực quyền, thể so sánh với cái Trung Nghĩa vương hữu danh vô thực .”

Nghe Âu Dương Vu Phi , Lưu Nguyệt tuyệt giật , dường như như nên suy đoán , mà là hỏi mà .

Không tại , bản cứ nghĩ Âu Dương Vu Phi thâm tàng bất lộ, hẳn là hiểu rõ.

Chậm rãi xoay , Lưu Nguyệt con mắt tươi của Âu Dương Vu Phi, thản nhiên : “Ta thích đứa trẻ , giúp , ngươi tin ?”

Miệng thì hỏi tin , trong mắt một chút ý tứ yêu cầu Âu Dương Vu Phi trả lời thuyết phục cũng .

Âu Dương Vu Phi tươi càng sâu: “Tin, tại tin, là chủ nợ của ngươi , tiền cho hưởng là , mặc kệ nó là cái gì.”

Lưu Nguyệt Âu Dương Vu Phi , đột nhiên cũng , chậm rãi chìa tay n.g.ự.c áo Âu Dương Vu Phi, xé mạnh.

Âu Dương Vu Phi nhất thời Lưu Nguyệt xé áo, hai gần như mặt kề mặt.

“Có chuyện gì ?” Trên mặt Âu Dương Vu Phi hề giảm sự tươi .

Nhiệt khí trong miệng gần như phun lên mặt Lưu Nguyệt.

” Ta chỉ cảnh cáo ngươi một nữa, đòi tiền thì an phận chút cho , bằng , khó mà giữ mệnh cho ngươi.” Khe khẽ vuốt hai gò má Âu Dương Vu Phi, Lưu Nguyệt .

Mấy tháng từ nam đến bắc, qua tất cả vùng Trung Nguyên, trong óc nàng tất cả đều là rơm rạ, cũng Âu Dương Vu Phi đơn giản, tuyệt đối chỉ dọa dẫm xuông, chắc chắn cùng cái hải đảo thần bí dây mơ rễ má gì đó.

Nàng cũng , nhưng vẫn ân tất bào, nhưng cũng xem là ai, nếu như uy h.i.ế.p đến nàng, như quản ngươi đúng là ân nhân của , hiệp ân cầu báo, nàng thể thực hiện .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-khong-ta-phai-long-tuyet-sac-vuong-gia/chuong-236.html.]

” Tốt, con của sợ chết.” Âu Dương Vu Phi giơ cao hai tay , trả lời thẳng thắn lưu loát cực kỳ.

” Vậy là nhất.” Một tay đẩy Âu Dương Vu Phi, Lưu Nguyệt xoay trong trướng.

Âu Dương Vu Phi thấy mi nhướng cao, nắm tay mắt chặt trong tay áo, tủm tỉm đuổi theo, chút khách khí bước lều vải của Lưu Nguyệt.

” Đi ngoài.” Lưu Nguyệt đưa lưng về phía Âu Dương Vu Phi, lạnh lùng ném hai chữ.

“Muốn vết thương lưng khỏi hẳn thì đuổi ngoài.” Âu Dương Vu Phi nhàn nhã.

” Tiểu Hỉ Thước.” Lưu Nguyệt Âu Dương Vu Phi tới để bôi thuốc cho nàng, ngay lập tức liền chậm chạp .

Âu Dương Vu Phi đưa tay móc bình dược trong lòng, mở nắp : “Say, ngươi chờ nàng đến ngày mai .”

Rõ ràng hầu của tên Hoa Phi Vũ, Lưu Nguyệt thể kêu Tiểu Hỉ Thước, cũng tùy nàng gọi .

Lưu Nguyệt trầm mặc trong nháy mắt, tiếp tục gần giường úp xuống, xé áo xuống, lộ bộ phần lưng m.á.u thịt lẫn lộn và .

Mặc dù đúng là úp sấp, thế nhưng cảnh xuân so với lúc che còn khiến mơ mộng mất hồn.

Âu Dương Vu Phi sững sờ trong nháy mắt, im lặng nuốt nước bọt, thật nghĩ tới Lưu Nguyệt trực tiếp như thế, ngược đem cảm thấy bức rức khó chịu.

” Nhanh lên một chút” Dứt khoát, cực kỳ dứt khoát.

Âu Dương Vu Phi hồn, sờ sờ cái mũi về phía , tay chuẩn sẵn thuốc, nhẹ nhàng bôi cho Lưu Nguyệt.

Ngón tay di chuyển vết thương, vết thương bắt đầu đóng vảy, nước da tuyết trắng, trong suốt, men theo đường nét theo nách xuống.

Ngón tay du động, trong trướng tĩnh lặng.

” Lách cách.” Một giọt hồng sắc rơi lưng Lưu Nguyệt, hiện lên. (Su: Nguyệt tỷ vô đối, hết Triệt ca đến Phi ca, kakakaka )

Âu Dương Vu Phi nhất thời luống cuống tay chân lau chùi , đáng chết, đáng chết, mùa đông khô hanh nóng cái gì, định lực như từ lúc nào.

” Dám rơi nước mũi lên lưng , bẻ cổ ngươi.” ( ) Lưu Nguyệt ném xuống một câu lạnh buốt.

Loading...