Phía , Thu Ngân cũng bắt roi ngựa do Đỗ Nhất ném tới, xoay một cái leo lên ngựa.
Giương roi ngựa lên, Hiên Viên Triệt đột nhiên đầu một cái, hướng tới phương hướng đám tộc trưởng Hùng Khoát tộc, lớn tiếng hét lên: “Thù hận hôm nay, ngày tất giẫm nát mười bảy tộc Tiên Ti các ngươi, chắc chắn”.
“Giá.” Dứt lời giương roi ngựa lên, Hiên Viên Triệt phóng ngựa hướng tới phía .
Vân Mộng Hạ Vũ
Vạn mã gào thét phía , như cơn thịnh nộ, giẫm lên hết thảy, phá hủy hết thảy.
Nơi đóng quân của mười bảy tộc Tiên Ti, chớp mắt hủy sạch sẽ, một mảnh đống hỗn độn.
Đám Hùng Khoát tộc chạy trối c.h.ế.t trong hoảng sợ, trơ mắt đám Hiên Viên Triệt xoay lên ngựa, xa, ngay cả tới gần cũng .
Không khỏi rùng đến suýt hộc máu, c.h.ế.t ngừng.
Vó ngựa cuồng loạn, nhanh chóng cực kỳ, trong khoảnh khắc xa như bão táp, chỉ chừa bóng đêm tối như mực cùng mặt đất bừa bãi.
Xuyên núi qua rừng, chạy gấp một vòng.
Vạn mã lúc đầu xao động, bắt đầu chậm rãi bình tĩnh , bởi vì mười bảy tộc Tiên Ti huấn luyện ngựa , phút luống cuống ngắn ngủi, bắt đầu tán từng đám, đầu trở về.
Dần dần cái gì cũng còn.
Phóng ngựa như bay, vượt qua vài khe núi, dứt bỏ hết thảy đằng , Hiên Viên Triệt mới ghìm chiến mã, ngừng .
Phi xuống đất, Hiên Viên Triệt nhanh ôm Lưu Nguyệt : “Thế nào? Còn duy trì ?” Một bên bắt đầu cởi áo khoác bao ở Lưu Nguyệt.
Bên cạnh, Đỗ Nhất, Thu Ngân, Ngạn Hổ, cùng đám Thác Bỉ Mộc, thấy lập tức xoay sang chỗ khác nhanh, đồng thời nhất tề châm lên chiết hỏa trong tay, vì Hiên Viên Triệt chiếu sáng lên.
“Không c.h.ế.t .” Tựa trong lồng n.g.ự.c Hiên Viên Triệt, Lưu Nguyệt mở to đôi mắt còn sáng hơn ánh , bình tĩnh Hiên Viên Triệt, khẽ .
Hiên Viên Triệt chỉ cần đại sự sinh tử, Lưu Nguyệt sẽ lưu tâm, lập tức cũng Lưu Nguyệt, trực tiếp nhanh xem xét miệng vết thương của Lưu Nguyệt.
Bị thương ngoài da, quả thật là thương ngoài da.Tuy đều che kín bởi hồng ngân, đều xây xước da thịt, nhưng thực sự chỉ là thương ngoài da mà thôi.
Không hề ngừng , Hiên Viên Triệt liếc mắt thấy cổ tay Lưu Nguyệt, tay bỗng chốc run rẩy.
Trong ánh mắt đang chăm chú cổ tay Lưu Nguyệt , bão táp nhanh ngưng kết, đau lòng ngừng tích tụ, sự rối rắm , khiến Lưu Nguyệt đang chòng chọc, trái tim cũng đột nhiên hoảng hốt.
“Không , việc gì to tát, đừng….
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-khong-ta-phai-long-tuyet-sac-vuong-gia/chuong-302.html.]
”
“Còn chuyện gì to tát!”
Không tiếng rống điên cuồng, hét lên thô bạo, chỉ một tiếng nhỏ trầm thấp.
chỉ một tiếng thầm thì tràn ngập áy náy, tràn ngập đau lòng, tràn ngập chua xót và đau buồn phẫn nộ, khiến Lưu Nguyệt lên lời.
Nhẹ nhàng đưa tay nâng cổ tay Lưu Nguyệt lên, chỉ thấy m.á.u thịt, gần như khắc gân cốt, xói mòn gân mạch.
Nhẹ vô cùng, sự đụng chạm khẽ khàng, tay Hiên Viên Triệt run rẩy ngừng.
Đây cần giãy dụa kịch liệt đến bao nhiêu, cần liều mạng điên cuồng đến bao nhiêu, mới thể tạo vết thương như .
Một công phu của Lưu Nguyệt đều ở tay, nếu như mất tay, nàng chẳng khác nào phế nhân.
Vết thương sâu như , khảm tận xương, tổn thương gân mạch, nếu như chậm một bước, gân mạch hao tổn, Lưu Nguyệt từ nay về …Cảm giác tay Hiên Viên Triệt ngừng run run, Lưu Nguyệt nghiêng đầu tựa sát trong lòng Hiên Viên Triệt, nhẹ giọng : “Không , huống chi cho dù chuyện, vẫn còn , còn .
”
Vài chữ khe khẽ, so với núi cao, so với biển sâu, đó là sự tâm ý tin cậy, đó là giao phó cả một đời.
“Được.
”
Quay đầu Lưu Nguyệt đang mỉm trong lòng, Hiên Viên Triệt đỏ mắt, nặng nề gật đầu một cái.
Rất nhanh đưa tay lấy thuốc mỡ trong n.g.ự.c , Hiên Viên Triệt nhẹ nhàng bôi thuốc cho Lưu Nguyệt.
Ánh trăng long lanh, đèn đuốc lập loè.
Một mảnh yên tĩnh.
Giữa sự tĩnh lặng , Hiên Viên Triệt đột nhiên trầm giọng : “Không liều mạng, thấy , bất kì tình huống gì, mạng đều là quan trọng nhất, những thứ khác đều là tôm tép, chỉ để ý nàng còn sống , nàng yên , những cái khác đều để ý, thấy ?”
Ngửa đầu Hiên Viên Triệt sắc mặt hết sức nghiêm túc, Lưu Nguyệt chậm rãi nở nụ , lên tiếng chỉ gật gật đầu.
Hiên Viên Triệt như , nàng còn đòi hỏi gì nữa.
Toàn nhanh chóng bôi thuốc nhất, Hiên Viên Triệt lấy y phục của mặc cho Lưu Nguyệt, sắc mặt đột nhiên trầm xuống.