Xuyên Không Ta Phải Lòng Tuyệt Sắc Vương Gia - Chương 331

Cập nhật lúc: 2024-12-12 15:44:15
Lượt xem: 9

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Gió thổi mây trôi, mặt trời đỏ rực treo cao phát uy lực của nó, nắng vàng soi muôn nơi.Trời trong vắt, xanh thẳm như màu ngọc.Một ngày , việc Hiên Viên Triệt cùng Lưu Nguyệt từ trời rơi xuống khiến chi bộ binh sĩ Thiên Thần, như ăn thuốc kích thích, hết sức hưng phấn, dũng vô địch.Ngược , binh lính Nam Tống dường như đánh mất bộ sĩ khí.Phía , lương thảo thiêu hủy, phía , Thiên Thần giáng xuống ủng hộ binh sĩ Thiên Thần, đả kích nối đả kích khác, cộng thêm binh sĩ Thiên Thần dùng hết sức mà mãnh liệt tấn công, khiến cho quân lính Nam Tống càng thêm bất mãn.Chiến sự, càng lúc càng nghiêng về một bên.Chỉ mới mấy ngày, Thiên Thần trực tiếp đại phá bốn mươi vạn đại quân Nam Tống, lao thẳng tới biên quan thủ thành của Nam Tống.Người mài đao đánh trận, khác mài đao đốn củi, trong khi Hiên Viên Triệt đang tất bận chiến trường, Âu Dương Vu Phi ở một bên đốn củi.Hắn tận mắt chứng kiến Lưu Nguyệt chế tạo cánh để bay.“Lưu Nguyệt, chỗ nhỏ ?”

Tuy rằng từ đầu tới đuôi, bất quá chỗ hình như nhỏ quá, chút thể chắc chắn.Lưu Nguyệt nhàn nhã gốc cây hóng gió, hiện tại còn lo chuyện Tam vương Minh đảo, mà chuyện chiến trường nàng chẳng hiểu gì, cần đến.Hơn nữa, hiện tại binh lính thấy nàng, liền hiện lên ánh mắt sùng bái a, nàng mà cứ nghiến răng nghiến lợi, đối với việc chăm chú, nàng thật sự bao nhiêu thích thú.Bởi , dứt khoát trốn một bên hóng mát, đem bộ chuyện chiến trường giao cho Hiên Viên Triệt .Nghiên mắt Âu Dương Vu Phi đang hiện lên vẻ mặt lấy lòng, mắt nàng hiện lên ánh sáng giảo hoạt, mặt hiện lên vẻ hờ hững, :”

Muốn cũng thôi…”

Nói một nửa liền dừng .Bất quá Âu Dương Vu Phi vốn là một nhanh nhạy, lập tức nhướng mày :”

Nàng , điều kiện như thế nào?Chỉ nàng dấu mốc bản đồ? “Rất hài lòng với câu của Âu Dương Vu Phi, Lưu Nguyệt khẽ , lắc lắc ngón trỏ :”

Không, cho , thứ giải như thế nào?”

Vừa chỉ cảnh lưng .Âu Dương Vu Phi thấy Lưu Nguyệt thủ thế, lập tức liền hiểu .Vươn tay bỏ xuống đoạn gỗ trong tay, Âu Dương Vu Phi thu nụ mặt, chậm rãi :”

Lưu Nguyệt, nàng nghĩ rằng sẽ cho nàng ?”

Đừng quên, chính là vị hôn phu của nàng.Tuy rằng dạo gần đây, thể vì những chuyện khác ảnh hưởng, biểu hiện quá rõ ràng, cũng hạ bất kì độc thủ gì.Bất quá, cũng từng rằng sẽ buông tay.Càng đừng hy vọng chỉ nàng cách giải, đó bên cạnh xem Lưu Nguyệt cùng Hiên Viên Triệt vui vẻ với , thật sự độ lượng đến như .Lưu Nguyệt Âu Dương Vu Phi thế, như , gì.Trước , khi ý niệm mới nảy lên trong đầu nàng, nàng gạt bỏ, hiện tại, xem vẫn là đáp án giống .Vương tay cầm khúc gỗ, bắt đầu tới phần giữa, Âu Dương Vu Phi đưa mắt Lưu Nguyệt vẫn đang im lặng, đột nhiên , khóe môi nhếch lên, :”

Nếu giải pháp, cũng thể cho nàng .”

Cùng với lời nhẹ nhàng thản nhiên, Âu Dương Vu Phi còn chỉ mũi của , thủ thế.Lưu Nguyệt thấy nhất thời nhíu mày, là ý tứ gì?“Ta liền là giải dược của nàng.”

Mở chiết phiến trong tay, Âu Dương Vu Phi sáng lạn, :”

Trên nàng hạ cái gì, mẫu nàng cũng sớm hạ giải dược tương ứng, nàng hạ dược bao lâu, cũng như bấy lâu, tương sinh tương khắc, thể phá giải.”

Lưu Nguyệt , mắt đen lưu chuyển, khẽ khẽ chớp mi.Nói lời cũng như .Thấy Lưu Nguyệt vẫn im lặng, Âu Dương Vu Phi nhẹ, :”

Lưu Nguyệt, nhớ kỹ, phản đối vì cạnh tranh công bằng.

Bất quá từ lúc bắt đầu chiếm ưu thế, nhưng cũng cao thượng đến mức thành cho hai , nghĩ ở cạnh , đây là chuyện khả năng.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-khong-ta-phai-long-tuyet-sac-vuong-gia/chuong-331.html.]

Vân Mộng Hạ Vũ

Nhìn lướt qua nụ của Âu Dương Vu Phi, Lưu Nguyệt phẩy tay áo, ném một câu:”

Ta tự biện pháp.”

“Mỏi mắt mong chờ.”

Âu Dương Vu Phi ma quái.Nghĩ loại bỏ độc dược nàng, hẳn Minh đảo để tìm mẫu của , mới thể sáng tỏ loại độc là cái gì độc.Sau đó, mới thể tìm cách giải.Hiện tại, e rằng Lưu Nguyệt tuyệt đối sẽ về Minh đảo.Như , giải dược nàng nghĩ tìm cũng thể tìm, Âu Dương Vu Phi như hiểu rõ chuyện.Gió thổi mát rượi, thời tiết mỗi lúc một nóng.Ánh nắng chói chang soi sáng khắp nơi, đầu hạ .Bất quá, khi khí hậu ở Nam Tống quốc sớm trở nên nóng bức, đây vẫn là mùa ấm của Tuyết Thánh quốc, tháng ba xuân phong thật tươi .Tại Tuyết Thánh cung điện.“Hiên Viên Triệt đại phá ba mươi vạn binh mã Nam Tống, tiến thẳng đến biên thành Nam Tống.”

Quốc chúa Tuyết Thánh trừng mắt tin tức trong tay, là kinh ngạc.Tới quá nhanh, hiện tại chỉ mới qua mấy ngày, tới tận biên thành Nam Tống.Chẳng lẽ mấy chục vạn binh mã Nam Tống chỉ để trang trí, chỉ một kích mà cũng chịu nổi?Gõ gõ đầu ngón tay lên thành ghế, Hách Liên Vân Triệu đột nhiên cong môi nở nụ cực kỳ sáng lạn, cơ hồ khiến cho bộ đại thần ở đó tưởng hoa mắt.“Người , truyền lệnh cho hai đại tướng thủ thành ở biên quan, triệu tập ba mươi vạn binh mã, tấn công Nam Tống.”

Một lời hạ, khiến vô chim tước bay ngoài trời kinh động bay .“Vương nhi?”

Quốc chúa Tuyết Thánh ngẩn , tấn công Nam Tống quốc từ đằng ?Vân Triệu đầu quốc chúa Tuyết Thánh, hào quang trong mắt chớp động:”

Nam Tống quốc chúng , bảo trộm bảo tàng cổ xưa của họ, lời vu oan ác độc , chẳng lẽ Tuyết Thánh quốc thể nhịn? Xuất binh thảo phạt, là chuyện đương nhiên.”

Dứt lời, khẽ, lướt qua mấy trọng thần Tuyết Thánh xung quanh.

Đầu ngón tay nhẹ nhàng gõ thành ghế:”

Tiến quân đòi công đạo, lúc còn đợi đến khi nào?”

Đang bỗng hạ giọng, mấy đại thần Tuyết Thánh lập tức hiểu , lúc ai cũng hiện lên vẻ mặt hồ ly thành tinh, sáng lạn.Nam Tống quốc dốc hết năm mươi vạn binh mã, bộ đều quân Thiên Thần đánh bại ở biên cảnh, trong nước còn bao nhiêu binh lực dự .Nay thế cục gần như rõ ràng, Hiên Viên Triệt huy binh thôn tính Nam Tống quốc, bất quá chỉ còn là vấn đề thời gian thôi.Vậy Tuyết Thánh quốc của bọn chen một chân, xí một phần.Đã còn trọng binh trong tay, Nam Tống quốc như một con dê con béo bở.“Nam Tống quốc vu oan Tuyết Thánh quốc trộm bảo tàng của họ, khiến dân Tuyết Thánh phẫn nộ, nay phát ba mươi lăm vạn binh mã, đòi công đạo.”

Thánh lệnh ban, thời tiết mùa xuân bỗng chốc biến chuyển, gió phá mây tan, kéo bay lên trời cao.Tuyết Thánh quốc huy binh đối đầu Nam Tống quốc.Dệt hoa gấm , bỏ đá xuống giếng đương nhiên cũng thực hiện.Cá lớn nuốt cá bé, là chuyện hiển nhiên từ xưa đến nay.Cuối tháng ba, nắng vàng rơi xuống từ chân trời, núi sông tráng lệ.Thái tử Tuyết Thánh quốc

- Hách Liên Vân Triệu tự lãnh binh, tiến công Nam Tống quốc, ba mươi lăm vạn quân tiến từ giao giới giữa Nam Tống và Tuyết Thánh.

Trước mặt lưng đều địch, Nam Tống quốc phút chốc đại loạn.Thiên Thần tấn công bên , Tuyết Thánh tiến đánh bên trái.Nam Tống vốn đang bại trận chống cự quân Thiên Thần cùng Hiên Viên Triệt, điều binh khiển tướng đấu với Tuyết Thánh, thất bại là điều hiển nhiên.Chim tước kêu to, mây trắng lãng đãng bay bầu trời, vô phương vô hướng.Cây xanh biên biếc, thập phần xinh .Ngạo Vân hoàng cung.Nước gợn sóng, liễu đung đưa.“Thái tử, Nam Tống quốc thỉnh xin cứu trợ, nếu chuyện thành nguyện ý cắt mười lăm tòa thành trì cấp Ngạo Vân.”

Trong hoàng cung, bên hồ nước xanh như ngọc, Thiên Nhai Độc Cô Dạ đang thưởng cảnh, .Độc Cô Dạ khua tay cắt đứt nhành liễu xanh biếc, liễu bồng bềnh trong nước.Nhè nhẹ bọt nước hiện lên, cá bay cá nhảy tranh đớp mồi, thập phần nhàn tĩnh.“Thái tử, chúng nếu xuất binh trợ giúp Nam Tống, Nam Tống ắt hẳn sẽ Thiên Thần cùng Tuyết Thánh chia cắt, cứ để như , thế lực của Thiên Thần cùng Tuyết Thánh quốc, sẽ vượt qua Ngạo Vân , tình huống a.”

Loading...