Xuyên Không Ta Phải Lòng Tuyệt Sắc Vương Gia - Chương 358

Cập nhật lúc: 2024-12-12 22:40:01
Lượt xem: 17

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Trời xanh như ngọc, nhưng che cảm giác lạnh như băng .

Áo trắng đẫm máu, cũng đỏ hốc mắt.

Đứng ở bên ngoài nhà tranh, Vân Triệu cùng Độc Cô Dạ bóng Lưu Nguyệt tuyệt tình tuyệt vọng đổ dài ánh mặt trời .

Kiên định như , kiên quyết như .

Bóng dáng vốn trong trẻo, lạnh lùng và cao ngạo, giờ càng thêm phần vắng lặng.

Phân tuyệt vọng tiêu điều , toát dáng thẳng tắp của nàng.

Đó là một loại ngọc thạch câu phần (ngọc đá cùng vỡ – kéo theo cùng chết).

Móng tay đ.â.m thật sâu lòng bàn tay, đau đớn, m.á.u tươi nhè nhẹ chảy , nhưng đau bàn tay, mà là tâm.

Độc Cô Dạ tựa cạnh cửa, bóng dáng Lưu Nguyệt xa .

Trước , từng thấy Lưu Nguyệt như một .

Đó là ở Thiên Thần, khi Hiên Viên Triệt ám sát trọng thương .

Cả triều đình văn võ bá quan , tham dự hãm hại Hiên Viên Triệt, đều Lưu Nguyệt huyết tẩy trong một đêm đó.

Một cũng tha.

Cô gái mười ba tuổi một đầy máu, lấy một loại tư thái kiên quyết, hướng về thế nhân tuyên bố tâm tình của nàng.

Lấy m.á.u tươi đặt móng cho yêu hận của nàng .

Mãnh liệt như , trực tiếp như , sâu nặng như .

Hắn nghĩ như là yêu một đến cực hạn.

Như là phần tình cảm sâu nhất đời.

Cho nên, từ đó về , đem nàng ghi trong lòng, khắc trong tâm.

Cũng coi đây là mục tiêu, tới gần nàng, nàng, một phần thâm tình hối hận như , một phần yêu chân thành tha thiết như .

Vốn là, nghĩ cho dù hiểu , nhưng vẫn gần.

Lưu Nguyệt mà mềm lòng, buông tha .

Hắn, ở trong lòng nàng, liệu khác những kẻ bình thường .

Vậy nhưng, còn chờ mừng thầm, một sự kiện kinh thiên khiến tỉnh mộng.

Thì yêu một đến cực hạn.

Kia là phần tình cảm sâu nhất đời.

Chờ cùng ……

Chỉ bốn chữ ít ỏi, bốn chữ ngắn gọn.

Không lóc, bi thương.

bốn chữ ngắn ngủn , so với núi cao biển sâu, càng cho thể vượt qua, càng cho hiểu chỉ thể .

Si liệt như , cho kinh hãi, cho thể rung động, càng cho lòng đau đến tột đỉnh.

Yêu hận sâu đến như thế nào, mới thể bốn chữ đó gió êm sóng lặng như thế.

Móng tay đ.â.m thật sâu thịt, Độc Cô Dạ cảm thấy vô lực, tình yêu thủy chung thể vì mà dừng .

Nhìn Lưu Nguyệt nhanh về con dường phía .

Muốn nhấc chân đuổi theo, phát hiện chân như nặng đến nghìn cân, cố đến mấy cũng nâng nổi, như thế nào cũng dám đuổi theo.

Rõ ràng tình địch của chết, chính hẳn nên vui vẻ.

Vậy nhưng, bóng dáng , thần sắc , cho đau lòng đến thể hô hấp.

Hắn đau lòng nàng, đau lòng một Lưu Nguyệt áp chế cảm xúc, lưng vẫn như mà cao cao thẳng thẳng .

Tơ m.á.u theo đầu ngón tay, chậm rãi rơi từng giọt từng giọt.

Độc Cô Dạ tựa cạnh cửa, Lưu Nguyệt xa, Lưu Nguyệt rừng cây, Lưu Nguyệt khỏi tầm mắt .

Lần gặp , lẽ là địch nhân.

Trời xanh thẫm như biển, mây trắng bay lượn, tiếng gió rít lên.

Phóng ngựa chạy như điên, ngủ nghỉ.

Theo biên quan Tuyết Thánh quốc Ngạo Vân quốc, đến Bắc Mục.

Xa vạn dặm , ngày đêm ngừng.

Năm ngày năm đêm, chạy như điên mà qua.

Không dừng dù chỉ một chút, nghỉ ngơi dù chỉ một khắc chung.

Âu Dương Vu Phi Lưu Nguyệtphóng ngựa như bay mắt, bóng dáng lạnh như băng , tay gắt gao nắm roi ngựa mà vung lên.

Năm ngày năm đêm, nghỉ ngơi một chút.

Răng nanh cắn chặt.

Không lóc, điên cuồng, chỉ bình tĩnh, một loại bình tĩnh thể đem những khác nghẹn điên .

Đó là một loại tự ngược, một loại tự ngược mà chính Lưu Nguyệt cũng .

Tay nắm mã tiên càng chặt, Âu Dương Vu Phi nhẫn tâm mà .

Một roi vung , quấn lấy roi ngựa của Lưu Nguyệt, ngăn cản Lưu Nguyệt chạy tiếp, Âu Dương Vu Phi tận lực nhẹ giọng :“Nên ăn một chút .”

Một phen kìm cương ngựa, Lưu Nguyệt ngẩng đầu liếc mắt sắc trời một cái, một lời dư thừa cũng , trực tiếp xoay xuống ngựa, đến mặt cỏ bên cạnh xuống.

Âu Dương Vu Phi nhẹ nhàng lắc đầu, thà rằng nàng mở miệng với thời gian còn sớm, còn thể thêm một chút ăn.

Thà rằng nàng mở miệng đói bụng.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-khong-ta-phai-long-tuyet-sac-vuong-gia/chuong-358.html.]

Thà rằng ……

Cũng nàng một lời như , lạnh đến một tia nhân khí.

Trong lòng thở dài, nhanh tiêu sái đến xuống bên Lưu Nguyệt, tay đưa qua một miếng lương khô.

Lưu Nguyệt thuận tay tiếp nhận, mắt nhắm hờ bắt đầu ăn.

Nhất cử nhất động, đều vô cùng bình tĩnh cùng chỉn chu, thật giống như một con rối gỗ linh hồn.

Âu Dương Vu Phi cầm lương khô trong tay, Lưu Nguyệt, phát hiện chính thật sự là khẩu vị, ăn vô, thật sự ăn vô.

Lại nữa tiếng động thở dài một tiếng, Âu Dương Vu Phi cắn chặt răng, mở miệng đang chuyện, nghĩ tới xa xa, một con bồ câu đưa tin, bay nhanh mà đến.

Âu Dương Vu Phi thấy thủ tiếp , từ bồ câu lấy tin tức.

“Là Khố Tạp Mộc.” Âu Dương Vu Phi đưa mắt sang Lưu Nguyệt :“Hung Nô cùng mười bảy tộc Tiên Ti, giao chiến đến thời khắc mấu chốt .

Mười bảy tộc Tiên Ti gần như Hung Nô thâu tóm.

Tuy nhiên, cái giá mà Hung Nô trả cũng nhỏ, cơ hồ tổn thất ba mươi vạn binh mã.”

Nói đến đây Âu Dương Vu Phi dừng một chút, thấy Lưu Nguyệt buông đồ ăn trong tay, lắng .

Không khỏi mắt tỏa sáng tiếp:“Ý tứ của Khố Tạp Mộc, mục tiêu cùng thời gian mà chúng sắp xếp lúc , hiện tại đến. Bây giờ chúng nên bắt đầu hành động?”

Nhớ ngày đó, thời điểm Lưu Nguyệt còn rời Bắc Mục, đối với công thủ của Hung Nô cùng mười bảy tộc Tiên Ti, sớm định liệu.

Việc cơ bản cần hỏi Lưu Nguyệt, giờ tay thì đúng là đồ ăn hại.

Bất quá, Âu Dương Vu Phi vẫn hỏi Lưu Nguyệt, nếu thể cho Lưu Nguyệt đem tâm tư đặt lên việc , lẽ là điều .

Đương nhiên, chính cũng cho rằng khả năng lớn.

Lưu Nguyệt Âu Dương Vu Phi hỏi nàng, lập tức lạnh lùng gật gật đầu:“Nói cho lập tức tới.”

Thanh âm lạnh như băng mà chút khàn khàn, tuyệt đối trầm thấp, cũng là trong năm ngày Âu Dương Vu Phi theo Lưu Nguyệt, đầu tiên Lưu Nguyệt mở miệng.

“Tốt lắm, nàng xem chúng cần sắp xếp kế hoạch tác chiến ?”

Âu Dương Vu Phi thấy Lưu Nguyệt mở miệng, trong lòng vui vẻ, lập tức vài đề tài vô nghĩa.

“Hiện tại Hung Nô cùng mười bảy tộc Tiên Ti đang ở thời điểm mấu chốt nhất, chúng chen ngang một chân, chen , mới thể một thâu tóm Hung Nô cùng mười bảy tộc Tiên Ti, tiến tới xưng bá bộ thảo nguyên, Lưu Nguyệt nàng xem……” Lời nó huyên thuyên vang vọng ở bên tai Lưu Nguyệt, nhưng Lưu Nguyệt trả lời.

Âu Dương Vu Phi thấy , ánh sáng trong mắt biến mất.

Mắt thấy Lưu Nguyệt ăn xong lương khô tay, Âu Dương Vu Phi đột nhiên duỗi tay, túm một nhúm cỏ vàng khô bên , đưa đến mặt Lưu Nguyệt.

Lưu Nguyệt thuận tay nhận lấy, cũng , trực tiếp cắn một ngụm, lạnh lùng tiếp tục ăn.

Âu Dương Vu Phi thấy năm ngón tay nháy mắt gắt gao nắm chặt , bồ câu Khố Tạp Mộc dùng đưa tin, Âu Dương Vu Phi một chưởng dập nát.

Một cỗ lửa giận giải thích , cùng rối rắm đau lòng, từng chút theo đáy lòng bốc lên.

Nhảy dựng lên, Âu Dương Vu Phi hung hăng giật mạnh túm cỏ trong tay Lưu Nguyệt, hai tay nắm chặt hai vai Lưu Nguyệt, cả giận :“Nàng rốt cuộc thế nào?

Khổ sở thì , bi thống trong lòng thì phát tiết , nàng cần ngược đãi chính như ? Được ?”

Một câu cuối cùng, Âu Dương Vu Phi cơ hồ là gào lên.

Dọc theo đường đều như , đưa nàng cái gì nàng liền ăn cái đó.

Tốt, hỏng, sống, chín, chỉ cần đưa nàng liền ăn, cho nàng sẽ ăn, gọi là cái gì, gọi là cái gì a.

Nhíu nhíu lông mày, Lưu Nguyệt lạnh lùng Âu Dương Vu Phi liếc mắt một cái, vẻ mặt lạnh như băng , một chút cũng đổi.

Thật giống như đang một quan hệ với nàng.

Âu Dương Vu Phi thấy cắn chặt răng, hít sâu một lớn tiếng với Lưu Nguyệt :“Hắn chết, nàng dù thế nào, cũng chết.”

“Ta .” Âu Dương Vu Phi còn đang , Lưu Nguyệt biến sắc, vung tay một cái đẩy Âu Dương Vu Phi , sóng mắt toát vẻ mãnh liệt.

Đứng bật lên, Lưu Nguyệt hung tợn trừng mắt Âu Dương Vu Phi:“Không cần ngươi nhắc nhở , , , ……”

Cắn răng, Lưu Nguyệt ngẩng đầu trời.

Ánh mắt trong suốt chỉ ông trời thấy, những khác thì .

Âu Dương Vu Phi nắm chặt tay, phóng nhẹ thanh âm:“Lưu Nguyệt, nàng khổ sở, cũng tâm trạng của nàng, thể hiểu nó đang đau đơn bao nhiêu.

là, nàng thể như , nàng thể tự bóp c.h.ế.t chính .

Nàng nàng còn giúp báo thù, còn nàng báo thù cho .

là mấy ngày nay đường , nàng , nếu là địch nhân, nếu động thủ với nàng, nàng c.h.ế.t hàng trăm ngàn .”

Nói đến , Âu Dương Vu Phi hít sâu một , Lưu Nguyệt đang ngẩng đầu trời, trong thanh âm mang theo một tia đau lòng, chậm rãi :“Lưu Nguyệt, khẩn cầu nàng quên , quên đau đớn trong lòng.

Cũng trông cậy nàng lập tức thể khôi phục , chỉ nàng kiên cường.

Nàng , giúp báo thù, nhưng nàng như , lấy cái gì báo thù? Lấy cái gì báo thù a?”

Âu Dương Vu Phi đến đây mặt cũng trở nên nghiêm túc.

Hai mắt đau đớn gắt gao chằm chằm Lưu Nguyệt.

Vân Mộng Hạ Vũ

Hắn mấy kiểu an ủi như nén bi thương sẽ qua, cũng cách nào quên , quên , nàng còn bọn , mấy câu vớ vẩn như .

Hắn Lưu Nguyệt sẽ quan tâm, cũng căn bản sẽ .

Lưu Nguyệt trong lòng chỉ Hiên Viên Triệt, lấy Hiên Viên Triệt cơ sở chuẩn.

Báo thù, chỉ cái thể động tới lòng Lưu Nguyệt.

Chỉ điều , thể cho sự bi phẫn trong tâm bùng cháy như lửa cháy lan đồng cỏ.

Khôi phục sinh khí.

Muốn tiêu diệt Minh Đảo chuyện tình thể giải quyết ngay, tiến hành từng bước một.

Kéo dài tới thật lâu thật lâu về .

Thời gian là linh dược trị liệu hết thảy.

Loading...